Tôi có hẹn với mùa thu…

Mùa thu chạm ngõ, đó là khi tôi nghe tiếng heo may gõ cửa thật chậm ngoài hiên nhà, từng giọt nắng trở nên dịu dàng hơn, như thể đó là lời giã biệt cuối cùng gửi đến một mùa hạ rực lửa. Và liệu có ai đợi tôi cuối con đường thu ngập tràn sắc vàng, hay nơi rẻo cao gió lộng từng nhành cây đang uốn mình chuyển mùa?

[rpi]

Thu ở Việt Nam không có những tán lá phong nhuộm vàng khắp trời, chỉ có bản tình ca của những cơn mưa bất chợt, chút nắng dịu ngọt của bầu trời lúc trong xanh cao vời vợi, khi tím mộng mơ phủ khắp nơi. Sáng nay, mở vội một bản nhạc mà từ rất lâu rồi quên lãng trong ngăn kéo quá khứ. Một bản nhạc thu đưa tôi trở lại con đường xao xác lá theo cơn gió rơi đầy khắp lối đi. Thu cuốn lấy tâm hồn kẻ lữ hành khiến người ta không thể nào không say trong men nắng chạy nhẹ dọc các con phố, đùa vui trên từng mái nhà.

Tạp chí Du lịch Wanderlust Tips | Tôi có hẹn với mùa thu vàng...

Tôi thích nắng mùa thu, dù biết rằng mùa thu không của riêng ai, nhưng vẫn muốn ôm thật chặt mọi thứ, đừng vội vàng trôi qua trong tiếc nuối. Và người ta cũng nói rằng, mùa thu là mùa của hoài niệm, mùa của ký ức xưa cũ sống dậy một cách thành hình thành tiếng rõ rệt. Buổi giao mùa của trái tim chập chững biết yêu lần đầu, xúc cảm thật đẹp mà cũng thật mong manh.

Mùa thu của những ngày xưa ấy, là hạnh phúc xen lẫn buồn đau, là niềm vui chất ngất hòa cùng bi thương sâu hoắm. Thế nhưng, sau tất cả, rốt cuộc thì mùa thu vẫn tồn tại mãi, những con phố vẫn vậy chỉ có chúng ta là đổi khác, từ người thương trở thành người dưng, hai người hai ngã rẽ. “Tôi luôn nhớ thương tuổi trẻ, tuổi của tình yêu nồng nàn. Khi tôi yêu thương cái tuổi đời ngào ngạt hương hoa này thì đồng thời cũng yêu một cõi đời tôi đã mất”, những câu ca ấy ám ảnh tôi suốt mấy mùa thu. Rồi cũng qua hết, đi qua nhớ thương tự khắc bình yên.

Tạp chí Du lịch Wanderlust Tips | Tôi có hẹn với mùa thu vàng...

Nắng hong khô nỗi đau, lau hết giọt lệ sầu đọng lại từ trong đôi mắt kia. Và thu vẫn dịu dàng đưa tôi đến miền xa. Mùa thu cũng chứng kiến những bước chân nơi rẻo cao gió lộng, nhìn xa xa lúa chín tựa như dải lụa vắt ngang trời. Tôi thích những chuyến đi mùa thu, bởi lúc ấy đời thì ngọt ngào và lòng ta thì cứ trải rộng ra để nghe yêu thương vừa khẽ thức dậy sau giấc ngủ dài.

Có ai đó đang đợi tôi nơi mùa thu vàng ươm, người dịu dàng nắm chặt tay tôi, vỗ về và xoa dịu hết những thương tổn từng hiện hữu nơi lồng ngực trái. Mùa thu hồi sinh những trái tim yếu ớt in hằn vết đau từ cuộc tình tàn, mùa thu trả lại nụ cười giòn tan trên nét môi xinh. Mùa thu khởi đầu những câu chuyện mà ắt hẳn rằng đi hết hành trình cuộc đời cũng đâu dễ gì bôi xóa.

wanderlust tips toi co hen voi mua thu vang 2 2

Nhắc đến chuyến đi mùa thu, tôi nhớ về một Sa Pa mờ sương trong trẻo, một Mù Cang Chải rực rỡ sắc vàng mùa lúa chín, miền đá Đồng Văn Hà Giang vẫn còn in dấu những ký ức tuổi trẻ hay một Đà Lạt khắc ghi tình đầu đã tan vỡ cùng những tiếc nuối khôn nguôi. Dù ghé chân ở nơi đâu tôi  vẫn thấy một nàng thu dịu dàng, kiên gan như thể những hòn đá nhọn hoắt thi gan cùng tuế nguyệt.

wanderlust tips toi co hen voi mua thu vang 3 2

Tôi thương những làn heo may cô đơn đi tìm bạn đời, nhưng gió hoang hoải suốt ngàn năm thì cô độc cũng theo mãi. Và nếu có thể, bạn đừng ngần ngại chạm khẽ tay vào thu, ở một miền đất mới, thả trôi hết nỗi buồn để mùa thu ôm ấp và xoa dịu hết. Nơi cuối con đường thu, bình yên vẫn lang thang khắp ngõ nhỏ, in trên từng dấu tường loang lổ rêu phong. Có lẽ vì thế mà người ta say đắm mùa thu da diết đến vậy!

Ảnh minh họa: Thanh Xuân

Thi Thi | Wanderlust Tips | Cinet