Lời ước hẹn với mùa thu Hà Nội
- 25/08/2019
- ĐIỂM ĐẾN VIỆT NAM
- Editor picks, kỷ niệm mùa thu, ký ức Hà Nội, mùa thu Hà Nội, tản mạn Hà Nội, tản mạn mùa thu
Vào một ngày chớm thu, bất chợt nghe những ca từ da diết của cố nhạc sĩ họ Trịnh: “Hà Nội mùa thu, mùa thu Hà Nội, mùa hoa sữa về, thơm từng cơn gió. Mùa cốm xanh về thơm bàn tay nhỏ, cốm sữa vỉa hè thơm bước chân qua….” tôi muốn trở lại thu xưa, để vuốt ve và vỗ về cho nỗi nhớ ngủ yên.
[rpi]
Với tôi, mùa thu Hà Nội là chốn bình yên để con người ta lắng lòng mình lại, nhớ về kỷ niệm một thuở hoa niên đẹp như bóng nước. Dẫu biết rằng trong cuộc đời này, có những thứ chẳng bao giờ quay trở lại, duy nhất chỉ có mùa thu Hà thành là vẫn ở đó, kiêu sa đến nao lòng, khiến kẻ lữ khách không giấu nổi tim mình mà đem hết chân thành để thương mến.
Đã có những thời khắc tôi chán Hà Nội đến điên cuồng, những guồng quay mệt mỏi, ganh đua chán chường. Thế nhưng rồi dù có đi xa đến đâu vẫn muốn vội vã quay trở lại nơi đây, càng yêu càng nhớ, mà càng nhớ thì lại càng vương vấn. Thứ tình cảm trinh nguyên chẳng câu từ nào có thể diễn tả một cách vẹn tròn, tôi tạm gọi đó là lời ước hẹn.
Người ta hẹn trở về khi mùa thu gõ cửa, khi lá vàng bắt đầu đổ lả tả trên những con đường dài hun hút. Thế nhưng, cuối cùng, tình yêu không trở lại, chỉ có kỷ niệm thì cứ cố chấp bám trụ lại trên con phố mùa thu. Có một điều chắc chắn rằng, tôi yêu Hà Nội, tình yêu như mối tình đầu dẫu dang dở vẫn vẹn nguyên nơi đáy tim sau bao nhiêu thăng trầm cuộc đời.
Mùa hạ là bản hòa ca du dương của bằng lăng tím ngắt, của phượng vĩ thắp lửa cả một khoảng trời, thì nàng thu lại dịu dàng với hương ngọc lan, hoa sữa nồng nàn. Yêu mùa thu Hà Nội là yêu luôn cả sắc hoa óng ánh trong nắng nhạt màu. Buổi ấy, trời cao vời vợi, nắng mỏng như tơ, từng sợi dài thả mình len lỏi khắp phố, vết thương lòng cũng được xoa dịu, mọi thứ trở nên nhẹ nhõm đến lạ tênh.
Mùa thu Hà Nội rón rén, ngập ngừng như cô thiếu nữ mới lớn e ấp nói lời yêu đầu tiên. Kẻ lữ khách đứng ngẩn ngơ ở một góc ven đường, ngắm nhìn từng chiếc lá vàng trút hơi thở cuối cùng, bay theo cơn gió nhẹ, rồi đáp xuống mặt đường, bất chợt mọi muộn phiền cũng đều hóa hư không. Lắng nghe tiếng đêm, gió miên man mang theo dư vị mãnh liệt của hoa sữa, đôi bạn trẻ tựa đầu vào vai, bàn tay siết chặt vào thời khắc giao mùa.
Nếu bạn đã từng lỡ hẹn vào mùa thu, thì chẳng sao đâu, Hà Nội sẽ tha thứ và ôm giữ hết tất thảy ký ức, gói ghém trong ngăn kéo quá khứ, tung chìa khóa ra thật xa. Những điều đã cũ thì nên để nó ngủ yên, cố gắng khơi gợi chỉ khiến vết đau thêm nhức nhối, mà mùa thu vốn dĩ là mùa của yêu thương, của bình yên và nhẹ nhàng.
Mùa thu cũng còn hương cốm non vương vít trên khắp con hẻm Hà Nội. Người ta xem cốm như một biểu trưng của mùa dịu dàng nơi đây, bởi thế với ai đã trót thương thầm lỡ nhớ thành phố này, bao giờ đi xa cũng sẽ muốn gói theo một chút hương vị ấy để không vội quên đi.
Thời khắc nàng thu ghé chân, tôi cảm nhận được những điều dung dị mà bấy lâu nay đã đánh rơi giữa vội vã cuộc đời. Có lời yêu đầu chẳng gom đủ dũng khí để có thể thốt ra, đành gửi theo mùa thu, hẹn mùa yêu năm sau. Có mảnh tình tan vỡ, dẫu dại khờ vẫn tiếc nhớ, dẫu bi thương vẫn ghim sâu, tựa như một điều không dễ gì bôi xóa dẫu cuộc đời vần vũ xoay vòng. Và trong cái se lạnh của trời đêm Hà Nội, tôi ngẫm ra, kỷ niệm đã qua không thể lấy lại, điều quan trọng là biết trân quý những gì đang có ở hiện tại.
Mùa thu Hà Nội chớ vội vã, mà hãy dừng chân lại bên góc phố, mang về phòng một bó hoa tươi, nhấm nháp ly trà bên ban công đầy gió, bạn sẽ nhận ra điều đặc biệt.
Ảnh: Internet
Thi Thi | Wanderlust Tips | Cinet