Panettone: Hương Vị Của Phép Màu Và “Trái Tim” Milan Mùa Giáng Sinh

Có những món ăn sinh ra không chỉ để thưởng thức, mà để lưu giữ ký ức. Nếu như mùa thu Hà Nội nồng nàn hương cốm, thì mùa đông Milan (Ý) lại ngập tràn trong hương thơm của bơ, vani và vỏ cam sấy từ những chiếc bánh Panettone vàng óng.

Panettone Hương Vị Của Phép Màu Và Trái Tim Milan Mùa Giáng Sinh

Bắt nguồn từ Milan, Panettone giờ đây đã trở thành biểu tượng không thể thiếu của Giáng Sinh trên khắp thế giới. Trong lớp vỏ bánh nướng cao vút, mềm xốp ấy là sự hòa quyện tinh tế của những nguyên liệu từng được xem là xa xỉ trong quá khứ: bơ thơm, trứng béo, nho khô và trái cây sấy. Ngày xưa, chỉ những gia đình khá giả mới đủ điều kiện để sở hữu một chiếc Panettone trọn vẹn, biến nó trở thành biểu tượng của sự thịnh vượng và may mắn.

Nhưng vượt lên trên giá trị vật chất, linh hồn của Panettone nằm ở sự sẻ chia. Chiếc bánh luôn được làm với kích thước lớn, cốt để khi cắt ra, từng lát bánh mềm nóng hổi sẽ được chuyền tay nhau giữa những người thân yêu. Đó là lúc mọi người quây quần, tạm gác lại những bộn bề lo toan để cùng nhau cười nói, nhắc nhở nhau rằng Giáng Sinh là mùa của yêu thương, là lúc trở về nhà.

Và nhân dịp mùa lễ hội đang gõ cửa, Wanderlust Tips muốn gửi gắm đến bạn một giai thoại tuyệt đẹp về Panettone – một câu chuyện nhắc nhở chúng ta rằng: Phép màu đôi khi không đến từ đũa thần, mà đến từ trái tim của người thợ làm bánh.

Panettone Hương Vị Của Phép Màu Và Trái Tim Milan Mùa Giáng Sinh

Giai Thoại Về Casa del Dolce và Phép Màu Đêm Đông

Tại trung tâm Milan, nơi những con phố cổ lát đá vẫn còn vang vọng bước chân của thời gian, có một tiệm bánh nhỏ mang tên Casa del Dolce. Trên tấm bảng hiệu gỗ nhuốm màu năm tháng là hình vẽ một chiếc bánh nở cao, vàng óng – thứ mà cả thành phố luôn khao khát mỗi khi gió đông ùa về.

Chủ nhân của tiệm là Arturo Bellini, một người đàn ông ngoài sáu mươi với đôi mắt sáng như lửa lò nướng buổi rạng đông. Người ta đồn rằng ông nắm giữ bí quyết Panettone cổ xưa nhất vùng Brera. Arturo chỉ cười xòa trước lời đồn ấy, bởi với ông, Panettone không thuộc về riêng ai, mà thuộc về ký ức của cả Milan. Và ký ức ấy bắt đầu từ một mùa đông rất xa, khi Arturo còn là một cậu bé nghèo trong căn tiệm lạnh lẽo.

> Lamington: Chiếc bánh “quốc dân” nước Úc

Mùa Giáng Sinh Bị Lãng Quên

Năm Arturo lên mười, cha ông qua đời, để lại người mẹ góa và tiệm bánh vắng khách. Giáng Sinh năm ấy, hai mẹ con ngồi bên bếp lò nguội lạnh, nhìn vào những âu bột thiếu trứng, thiếu bơ và chẳng có lấy một hạt nho khô nào. Arturo buồn bã hỏi mẹ làm sao có thể bán bánh khi chẳng đủ nguyên liệu, mẹ ông chỉ khẽ xoa đầu con trai: “Panettone là niềm vui mùa đông. Chỉ cần con đặt yêu thương vào đó, mọi người sẽ cảm nhận được.” Nhưng cậu bé Arturo khi ấy còn quá nhỏ để tin vào thứ “ma thuật” vô hình đó.

Panettone Hương Vị Của Phép Màu Và Trái Tim Milan Mùa Giáng Sinh

Vị Khách Bí Ẩn Và Mẻ Bánh Định Mệnh

Đúng vào đêm sương mù dày đặc nhất, một tiếng gõ cửa vang lên. Một ông lão lạ mặt, run rẩy vì lạnh xin vào sưởi nhờ. Khi biết tiệm không còn đủ nguyên liệu làm bánh, ông lão lặng lẽ lấy từ túi áo ra một gói nhỏ: nho khô thượng hạng, vỏ cam thơm nức và một nhúm hạt vani quý hiếm. “Ta muốn nếm lại hương vị Panettone của cha cháu một lần cuối,” ông nói.

Đêm hôm đó, căn bếp nhỏ bỗng hồi sinh. Tiếng nhào bột, tiếng khuấy bơ hòa cùng mùi thơm ngào ngạt đã đánh thức “niềm vui mùa đông” trong lòng Arturo. Chiếc bánh ra lò nở cao kỳ lạ, vàng óng như mật ong. Ông lão nếm thử, rơi lệ cảm ơn rồi rời đi nhanh như một cơn gió, chỉ để lại trên quầy một đồng xu vàng khắc dòng chữ: “Cho Panettone của tình yêu.”

Panettone Hương Vị Của Phép Màu Và Trái Tim Milan Mùa Giáng Sinh

Panettone: Bí Mật Của Sự Sẻ Chia

Chiếc bánh Panettone “phép màu” ấy đã cứu sống cửa tiệm. Casa del Dolce trở lại thời hoàng kim, và Arturo lớn lên, trở thành bậc thầy làm bánh trứ danh. Nhưng ông chưa bao giờ quên vị khách năm nào. Mỗi mùa Giáng Sinh, ông đều nướng một chiếc bánh đặc biệt đặt bên cửa sổ, không để bán, mà để chờ người bạn cũ.

Nhiều năm sau, bí mật mới được hé lộ khi cháu gái của ông lão năm xưa tìm đến, trao lại cho Arturo chiếc hộp đựng nguyên liệu y hệt đêm ấy cùng lời nhắn: “Cảm ơn vì đã giữ lại vị ngọt cho mùa đông của Milan.” Hóa ra, không có phép thuật nào cả. Ông lão ấy chỉ là một người thợ già đã giải nghệ, mang những nguyên liệu cuối cùng của đời mình tặng cho cậu bé nghèo, với hy vọng ngọn lửa nghề không bị tắt lịm.

Arturo đã hiểu ra rằng, phép màu của Panettone không nằm ở công thức bí truyền, mà nằm ở tình yêu và sự tiếp nối.

Hôm nay, khi chiếc Panettone được đặt lên bàn tiệc của bạn, Wanderlust Tips hy vọng bạn không chỉ nếm thấy vị ngọt của nho khô hay hương thơm của vỏ cam, mà còn cảm nhận được sự ấm áp của tình thân. Bởi hạnh phúc thường đến từ những điều giản dị nhất: một chiếc bánh vàng óng, một căn nhà ấm áp, và những người ta yêu thương đang ngồi ngay bên cạnh.

Chúc bạn một mùa Giáng Sinh an lành và một năm mới tràn ngập những “phép màu” ngọt ngào!

> CoCo Dining và “Lữ Hành” Xuyên Việt: Hành Trình Ẩm Thực Đánh Thức Mọi Giác Quan

 

Tags: