Học cách mạnh mẽ trên hành trình cô đơn

Nơi bến chờ ước hẹn, tạm biệt chuyến xe anh đi, quay lưng bước về miền xa vắng, tình yêu bất chợt rơi vỡ thành trăm mảnh. Bi thương cứ thế chất đầy, kẻ đi, người ở, đọng lại sau cuối chỉ còn xót xa và cay đắng…

[rpi]

Chúng ta liệu có đủ giàu để mua lại tất thảy ký ức ngọt ngào của năm tháng ấy không anh? Câu hỏi bỏ ngỏ, chìm trong im bặt. Dòng nước mắt nóng hổi lăn vội xuống hai gò má, giây phút người dứt khoát chối bỏ tình yêu nơi tôi, giấc mơ nắm tay nhau đi khắp thế gian cũng rơi vào vô định, tả tơi đau đớn.

Tạp chí Du lịch Wanderlust Tips | Tạm biệt chuyến xe anh đi về miền xa vắng...
Trên những chuyến đi thanh xuân luôn là sắc màu tươi đẹp.

Dòng đời vội vã, con người thì hối hả chạy theo những điều xa vời. Tình yêu tuổi trẻ dẫu nồng nhiệt đến bao nhiêu thì cũng mỏng manh, dễ vỡ. Là ngày người rời đi, buông bỏ hết năm tháng từng cùng nhau rong ruổi khắp nẻo đường. Rốt cuộc, sau tất cả chúng tôi cũng chỉ là những người lạ, rẽ ngang đời nhau, rồi mỗi người một ngả, không còn chút dấu vết của yêu thương thưở ấy.

Nơi biển xanh sóng vỗ anh từng nói rằng, tình yêu này là những chuyến đi, là con tàu dịch chuyển chỉ có tiến về phía trước. Vốn dĩ làm gì có ai muốn kết thúc tình yêu trong vội vàng hối tiếc, trong nước mắt bất lực. Tạm biệt chuyến xe anh đi, lời giã biệt nhẹ bẫng như lại đằm sâu, ghim vào trái tim nỗi đau tựa hàng ngàn hàng vạn mũi dao đâm xuyên.

Những ngày sau khi người đi, tôi nhận ra rằng chẳng có tình yêu nào tồn tại mãi mãi, cũng đâu mối lương duyên nào vĩnh hằng. Lòng người là thứ khó đoán định, có thể một giây trước thôi anh còn thề hẹn sẽ nắm tay tôi vượt qua giông tố bão bùng nhưng sau cái chớp mắt người rũ bỏ, tình yêu bạc nhược đến đớn hèn.

Tạm biệt chuyến xe anh đi về miền xa vắng...
Tạm biệt chuyến xe anh đi, bỏ lại sau lưng cả khoảng trời ầng ậc nước mắt.

Yêu thương đong đầy đến mấy mà không thật lòng thì kỷ niệm sẽ hóa hồi ức. Anh là hồi ức ngọt ngào nhưng cũng đắng đót nhất. Anh là thanh xuân, là nụ cười, là tiếc nuối, là những ngày thả hồn cùng mây trời quên đi vướng bận đời thường và là nước mắt ướt đẫm ngày ước hẹn bị phản bội.

Thoảng hoặc tôi lang thang về con ngõ nhỏ, nghe tiếng gió trở mùa trên phố. Phố vẫn vậy, vẫn trầm ngâm và lặng lẽ, có chăng điều đổi khác chính là trái tim của những kẻ yêu nhau. Có những ngày nỗi buồn bện vào nhau, tôi đuổi thế nào thì chúng vẫn bám chặt trong tiềm thức, như kẻ cố chấp mặt dày.

Ngoái đầu nhìn về chuyến xe ngày xưa, ký ức loang lổ chắp vá một cách rời rạc, nơi tin yêu bị nỗi đua phản bội xé toang đến trống rỗng. Chúng ta không nên (và cũng không thể) chối bỏ những điều đã xảy ra trong quá khứ, cứ để mặc mọi thứ phủ đầy rêu phong. Đừng cố tìm lại mảnh tình đã vỡ vụn, đừng cố nắm lại đôi tay đã buông lỏng chất đầy hoang hoải.

Tạp chí Du lịch Wanderlust Tips | Tạm biệt chuyến xe anh đi về miền xa vắng...
Rồi ai cũng phải mạnh mẽ bước đi trên con đường của riêng mình.

Chúng tôi từ người thương trở thành xa lạ và rồi bước về hai phía ngược chiều. Tạm biệt người cũ, để nỗi buồn chôn chặt, để thôi kiếm tìm bóng hình trong giấc mơ đi lạc ăm ắp đớn đau. Tạm biệt chuyến xe anh đi, đừng ngoái đầu nhìn lại để gieo cho tôi chút hy vọng rồi đang tâm giẫm nát.

Nước mắt sẽ ngưng lại, tiếc nuối sẽ tan ra, và tình yêu cũ im lìm nơi đáy sâu phủ một lớp bụi thời gian. Những chặng đường ngày sau của tôi sẽ chẳng còn có anh, nơi rẻo cao gió lộng cũng không còn tiếng cười giòn tan của hai kẻ yêu nhau. Lời hứa khám phá hết thế giới muôn màu, anh thực hiện rồi nhưng lại dành cho cô ấy chứ không phải tôi.

Rồi ai cũng phải học cách hàn gắn vết đau nơi trái tim để đón chờ mặt trời rạng rỡ sau những lê thê mưa nặng hạt. Thật ra, anh không thể tìm lại ký ức đã đánh rơi, tôi bây giờ cũng chẳng còn là cô gái hết mình tin vào lời hứa. Chúng ta của hiện tại chỉ là những kẻ phiêu du trên con đường của riêng mình…

Ảnh: Jason Phạm 

Thi Thi | Wanderlust Tips | Cinet