Johnny Ward và những hành trình ngoài sức tưởng tượng
- 06/08/2019
- E.MAGAZINE
- chàng trai đặt chân đến 197 quốc gia, Editor picks, Johnny Ward, travel blogger, Wanderlust Tips 07/2019
[Wanderlust Tips 07/2019] Chạy marathon ở Bắc Cực lạnh buốt, 6 ngày marathon xuyên qua biển cát của sa mạc Sahara. Đặt chân tới 197 quốc gia và vùng lãnh thổ trên khắp thế giới. Đó là những gì Johnny Ward đã làm được, có lẽ mọi ngóc ngách trên thế giới đều in dấu chân của chàng trai travel blogger này.
[rpi]
Chào Johnny Ward, rất nhiều độc giả của Wanderlust Tips đều tò mò về hành trình khám phá thế giới của anh, anh đã bắt đầu từ đâu và đã nỗ lực thế nào để đi tới ngày hôm nay?
Tôi sinh ra và lớn lên ở Ireland trong một gia đình khó khăn. Người mẹ đơn thân của tôi đã nuôi lớn tôi và em gái. Chúng tôi từng phải sống nhờ trợ cấp xã hội, không có xe hơi, không có hệ thống sưởi, không có ngày nghỉ nhưng tôi vẫn rất hạnh phúc với gia đình của mình. Cho đến năm 18 tuổi, tôi bắt đầu tới Anh để học đại học trong 4 năm. Sau khi tốt nghiệp đại học cũng là lúc tôi bắt đầu hành trình du lịch của mình. Từ năm 2006 – 2012, tôi khá khó khăn với việc xoay sở ngân sách, vì vậy tôi đã đã làm rất nhiều công việc ở Mỹ, Thái Lan, Hàn Quốc và cả ở Ireland để có tiền đi du lịch. Khi đó tôi chỉ có thể chi tiêu khoảng 10-20USD mỗi ngày, như vậy là khoảng 5.000USD mỗi năm. Dấu mốc kể từ sau năm 2012, tôi bắt đầu có thu nhập ổn định hơn từ việc viết blog onestep4ward.com và nhờ trang blog phát triển mà tôi có thể chi tiêu thoải mái hơn.
Anh có thể chia sẻ về những vùng đất anh đã đặt chân qua?
Kể từ năm 2006, tôi đã dành 10 năm để hoàn thành mục tiêu đi tới 197 quốc gia và vùng lãnh thổ của mình (193 quốc gia thành viên của Liên Hợp Quốc và các trường hợp đặc biệt là: Vatican, Kosovo, Palestine và Đài Loan). Tôi cũng đã đặt chân tới Bắc Cực và Nam Cực. Và tôi còn đang tiến hành chinh phục 7 đỉnh núi cao nhất ở 7 châu lục (Everest ở Nepal, châu Á; Aconcagua ở Argentina, khu vực Nam Mỹ; Denali ở Hoa Kỳ, khu vực Bắc Mỹ; Kilimanjaro ở Tanzania, châu Phi; Elbrus ở Nga, châu Âu; Vinson Massif ở Nam Cực; và Puncak Jaya thuộc Indonesia và Papua New Guinea, châu Úc).
Có phải anh còn muốn đi lại tất cả các quốc gia thêm lần nữa?
Tôi có thể chinh phục các vùng đất lần thứ hai trong đời, nhưng tôi không hề vội vã vì hiện tại tôi khá bận rộn với nhiều kế hoạch. Ngoài trang blog onestep4ward.com, tôi còn đang tiến hành các tour du lịch tới một số vùng đất đặc biệt, như đưa đoàn 18 người tới Baghdad, Iraq; tổ chức các chuyến đi tới đảo Socotra ở Yemen; và sắp tới nữa có lẽ là Syria. Bên cạnh đó, tôi cũng xây dựng tổ chức từ thiện riêng GiveBackGiveAway.com nhằm hỗ trợ cộng đồng, giúp xây dựng sân chơi, ký túc xá, lớp học,… cho các trẻ em nghèo trên thế giới.
Luôn quăng mình trên những hành trình, chắc hẳn anh có vô số trải nghiệm đáng nhớ. Anh có thể kể về chuyến đi ấn tượng nhất gần đây với độc giả Wanderlust Tips?
Cách đây khoảng 3 tháng, tôi đã tham gia đường đua “Marathon des Sables” hay “Marathon trên cát” được xem là một trong những đường đua dài nhất và khắc nghiệt nhất thế giới. Cuộc đua thường niên vào tháng 4 hàng năm với khoảng 1.000 người tham dự sẽ phải hoàn thành quãng đường từ 210-260km (chặng đường sẽ khác nhau ở mỗi năm thi) băng qua sa mạc Sahara ở Maroc, gần biên giới Algeria. Trong suốt hành trình, người chơi sẽ phải tự mang theo những vật dụng cần thiết như quần áo, túi ngủ, đồ y tế cá nhân, thực phẩm…, riêng nước sẽ được cung cấp tại các trạm kiểm soát cách nhau 10-15km trên đường đi.
Tôi không phải một vận động viên chạy và trước khi tham gia “Marathon des Sables” tôi mới chỉ từng chạy hơn 10km một lần, đó là khi tôi tham gia chạy marathon ở Bắc Cực với đường đua 42km ở nhiệt độ -40°C. Lần này, thử thách sẽ khó khăn hơn với 6 ngày thi đấu, chặng đường dài hơn 200km với nhiệt độ trên 40°C khắc nghiệt. Tôi còn khá lo lắng vì cảm thấy cơ thể mình không được khỏe lắm, hiện giờ tôi đã 35 tuổi và quá trình hồi phục mất nhiều thời gian hơn trước. Trước đó, tôi đã từng bị nhiều tai nạn như gãy chân ở Hàn Quốc, vỡ xương mắt cá chân ở Na Uy, gãy chân ở Thái Lan, gãy mũi ở Ireland, gãy tay ở Anh và còn nhiều chấn thương khác nữa. Và chưa đầy một tháng trước cuộc thi, tôi bị gãy xương do mỏi bởi tập luyện quá mức. Với tất cả những điều đó vậy mà tôi lại không hề bị loại, vì vậy tôi quyết tâm sẽ tham gia chặng đua này và chắc chắn sẽ không bỏ cuộc.
3 ngày đầu tiên là hàng giờ đồng hồ vượt qua những cồn cát dưới cái nóng tưởng như không thể chịu nổi của sa mạc, đôi chân phồng rộp mụn nước. Tới ngày thứ tư, chúng tôi phải tập trung tinh thần để đi chặng dài nhất 80km kéo dài từ ban ngày tới đêm tối, sẽ có lúc bạn không thể nhìn thấy cảnh quan xung quanh, đèn pin đội đầu giúp tránh các loài nguy hiểm như bọ cạp và rắn. Ngày thứ năm mọi người được nghỉ ngơi dưỡng sức. Ngày thứ sáu và cũng là ngày cuối cùng, tôi đã tận dụng hết thuốc giảm đau để có thể về đích. Tôi đã hoàn thành chặng đua ở vị trí thứ 200. Lúc này, tôi chỉ cảm thấy hơi buồn ngủ, tất thì đã ướt đẫm máu nhưng vượt qua vạch đích là một trải nghiệm vô cùng ý nghĩa với nhiều cảm xúc: sự giải thoát, niềm tự hào, đáng giá, biết ơn… Đó cũng gần giống như tâm trạng của tôi khi đến được Yemen, một trong những quốc gia cuối cùng trong chuỗi mục tiêu 197 quốc gia và vũng lãnh thổ. Những cảm nhận đó giải thích lý do vì sao chúng ta đi du lịch, vì sao chúng ta phải tiến lên phía trước.
Anh có nhắc đến Yemen, đây chắc hẳn cũng là một trong những hành trình ý nghĩa nhất đối với anh?
Với mục tiêu 197 quốc gia và vùng lãnh thổ tôi dự định sẽ kết thúc đất nước thứ 197 ở Na Uy vì nơi này xinh đẹp, an toàn, dễ tiếp cận, hơn nữa bạn bè và gia đình tôi có thể đến đây và ăn mừng cùng tôi. Giấc mơ tưởng chừng như đến rất gần khi tôi đã ghé thăm được Ả Rập Saudi vào tháng 1/2017, hoàn thành mục tiêu 195/197, thế nhưng mọi thứ lại trở nên tồi tệ khi tôi gần như không thể vào Yemen. Tôi đã cố gắng nhập cảnh vào Yemen và thất bại tới 5 lần, tiêu tốn rất nhiều tiền bạc, công sức và thời gian mà dường như điều đó sẽ không bao giờ xảy ra.
Tôi nghĩ rằng không thể chỉ vì một đất nước nguy hiểm và khó tiếp cận mà tôi lựa chọn chỉ cần bước một ngón chân qua đường biên giới là đủ. Đối với tôi, du lịch không phải là cuộc đua đến vạch đích, không nên là một phương tiện để nổi tiếng trong phút chốc, cũng không đơn thuần chỉ là sưu tầm dấu tem trên hộ chiếu… Tôi muốn du lịch theo cách đúng đắn. Du lịch là sự phá vỡ rào cản, là khám phá thế giới, gặp gỡ những người mới và tìm hiểu các nền văn hóa mới. Ý nghĩa của du lịch thuần khiết và thậm chí là sâu sắc hơn thế nữa.
Và tôi mừng vì tôi đã làm đúng. Tôi may mắn vì đã gặp YahYa – anh chàng tuyệt vời người Yemen, đến từ Socotra. YahYa đã nhiệt tình giúp đỡ tôi bằng mọi cách để tôi có thể vào Yemen, tới thăm Socotra quê hương của anh. Và những gì YahYa đã làm cho tôi thật sự không thể diễn tả hết bằng lời, nhờ có anh mà cuối cùng tôi đã có lại hy vọng hoàn thành mục tiêu Yemen của mình. Cuối cùng tôi đã lên một con tàu chở xi măng với hành trình 50 giờ đến Yemen. Để rồi sau đó, cuộc phiêu lưu Socotra của tôi đầy ngoạn mục và khó quên.
Mặc dù có những khó khăn như vậy, nhưng trên thực tế toàn bộ các hành trình thì những điều tích cực luôn vượt xa những tiêu cực.
Hiện nay có rất nhiều người nuôi ước mơ du lịch khắp thế giới. Và trong những nghề cho phép ta vi vu khắp nơi thì chắc chắn phải nhắc đến đầu tiên là travel blogger. Cũng là một travel blogger với nhiều năm kinh nghiệm, anh có thể chia sẻ vài suy nghĩ của bản thân?
Những người thành công đều là những người làm việc chăm chỉ. Họ tập trung vào giấc mơ của họ và cố gắng để thực hiện nó. Chẳng có ai bỗng dưng may mắn, cũng chẳng có món quà nào từ trên trời rơi xuống. Vì vậy, nếu bạn mơ ước khám phá thế giới, hãy lên đường và biến giấc mơ trở thành hiện thực. Chỉ ngồi phàn nàn và ca thán thì sẽ chẳng bao giờ có phép nhiệm màu nào xảy ra.
Và trên những hành trình, đừng là một kẻ mơ mộng. Hãy biết lo lắng về vấn đề tiền bạc đầu tiên. Chúng ta cần kiếm tiền để tồn tại, vì vậy trước tiên hãy tập trung vào việc xây dựng thu nhập khoảng 1.000USD mỗi tháng. Từ đó, bất cứ điều gì cũng trở thành có thể.
Sau ngần ấy thời gian dịch chuyển, đã có khi nào anh muốn dừng lại hoặc có kế hoạch dừng lại cho những điều ổn định trong tương lai chưa?
Tôi sẽ không bao giờ dừng lại hoàn toàn. Tôi muốn cảm thấy bản thân tồn tại, vì vậy tôi sẽ vẫn đi và trải nghiệm. Tuy nhiên, hiện tại tôi không du lịch toàn thời gian nữa mà dành ra khoảng 4-6 tháng mỗi năm. Cảm ơn Johnny vì những chia sẻ chân thành, chúc những chặng đường mới và những dự định sắp tới của anh luôn thành công.
Vân Ly | Wanderlust Tips