Ký sự trăng mật – 154 ngày đạp xe qua 8 nước Đông Nam Á (Kỳ 1)

Chỉ một năm sau hai hành trình đạp xe từ Việt Nam đi London trong 10 tháng và rong ruổi vòng quanh scotland trong mùa đông giá lạnh, tôi lại khao khát lên đường. Vậy là 154 ngày vòng quanh 8 nước Đông Nam Á đã hoàn thành vào giữa năm 2017, một kỷ niệm kiếm tìm hạnh phúc sau bao thử thách gian nan cùng người bạn đồng hành cũng là người bạn đời của tôi.

[rpi]

wanderlust tips Ky su trang mat 154 ngay dap xe qua 8 nuoc Dong Nam A6

VIỆT NAM – TRỞ VỀ LÀ ĐỂ RA ĐI

Năm 2015, chúng tôi đạp xuyên Việt Nam một tháng trời trên hành trình tiến về Paris, khởi hành từ An Giang tới cửa khẩu Móng Cái (Quảng Ninh) giáp biên giới Trung Quốc. Miền Tây với những cánh đồng lúa thẳng cánh cò bay, Sài Gòn nhộn nhịp, miền Trung với Hội An hoài cổ và bóng tháp chàm trên thánh địa Mỹ Sơn, giây phút bình yên đạp xe đắm chìm vào núi đồi ven sông ẩn chứa bao hang động ở Quảng Bình, là Tràng An phong cảnh hữu tình, là Hà Nội cổ kính rêu phong và những ngôi làng truyền thống ở miền Bắc.

Chuyến đi này chúng tôi xuất phát từ Sài Gòn vào giữa tháng một, tiến về Tây Ninh theo hướng hồ Dầu Tiếng. Thi thoảng cơn gió từ lòng hồ tạt qua khiến tâm trạng tôi trở nên phấn khích đến lạ. Cứ thế chúng tôi chạm vào núi Bà Đen xanh thẫm và băng qua những rừng cao su xanh bạt ngàn. Tạm biệt Việt Nam, tôi biết rằng trở về là để ra đi nhưng dù phiêu bạt tới phương trời nào thì cũng sẽ tới ngày tôi khát khao được quay về.

CAMPUCHIA – ĐÂU RỒI MỘT THỜI VÀNG SON

Mùa khô Campuchia với cái nắng chói chang cùng cát bụi mù mịt đôi lần làm lòng tôi chùng xuống. Thế nhưng từng vòng xe chầm chậm lướt ngang qua thôn quê giúp tôi cảm nhận được mọi thứ rõ nét hơn. Tôi yêu Campuchia cũng bởi vì những nụ cười rực nắng chứa chan hạnh phúc của lũ trẻ đang trên đường tới trường và những lời nói “arkoun” (cảm ơn) với hai tay chắp lại đầy thành ý, cùng những cậu bé – nhà sư khmer mang ô vàng đi khất thực ở xứ sở chùa tháp.

Chúng tôi mua vé ba ngày vào khám phá Angkor, nhưng ngày đầu tiên thuê hướng dẫn viên du lịch bản địa dẫn vào rừng. Lối đi trong rừng nhiều đoạn đường mòn nhỏ hẹp luồn lách dưới tán cây mát rượi, có đoạn phải vác xe lên cây cầu mới sang được bờ bên kia, nơi ấy khung cảnh trở nên đẹp xanh mướt. Đạp hơn 30 phút, chúng tôi dừng lại ở một cổng thành dưới hàng cây đại thụ, nơi tạc thần chim Garuda vươn cánh lên trời và thần Brahma với ba gương mặt đăm đắm nhìn vào hư không. Sau khi khám phá các đền đài Banteay Kdei, Ta Prohm, chúng tôi đến Preah Khan Temple ngắm hồ nước mênh mông. Thật không thể tin được với lượng đá khổng lồ và tài nghệ, những người Khmer cổ đã tạo nên những công trình kỳ vĩ như thế chỉ bằng những viên đá xếp lên nhau vững chắc mà đầy nghệ thuật.

wanderlust tips Ky su trang mat 154 ngay dap xe qua 8 nuoc Dong Nam A1

Angkor là thành phố thuộc thời tiền công nghiệp lớn nhất thế giới thời bấy giờ. Các vị vua xuất chúng nhất của thời đại Angkor là Suryavarman I,II,VII đã cho xây dựng nên Angkor Thom (Bayon), Angkor Wat và đánh bại các cuộc xâm lược của người láng giềng Chăm lẫn Chiêm Thành. Angkor trường tồn hàng thế kỷ cho tới khi bị những cuộc xâm lược và biến đổi khí hậu khiến một đế quốc với nền văn minh rực rỡ biến mất, để rồi vết tích của nó bị ẩn giấu trong những khu rừng già câm lặng. Nhìn bên ngoài Bayon như một mớ hỗn độn nhưng kỳ thực đó là một sự sắp đặt cực kỳ tài tình. Các khuôn mặt đá khổng lồ sạm đi vì thời gian được ví như là thần Brahma hay cũng có thể là của vua Suryavarman VII – người đã đẩy lui ngoại bang giành chiến thắng huy hoàng cho người Khmer và lên ngôi khi đã 50 tuổi. Tôi ngắm nhìn Angkor Wat trong sự câm lặng bởi mọi ngôn từ đều bất lực để diễn tả cảm xúc của tôi lúc này – vừa ngưỡng mộ tiền nhân, vừa hoảng sợ trước sự kỳ bí của đế chế Khmer. Dòng người đang vội vã rời đền. Bạn hãy đến Angkor trước khi những phiến đá cuối cùng sụp đổ, vì Angkor đang dần mất đi chính mình theo thời gian.

LÀO – THIÊN NHIÊN MA THUẬT XỨ TRIỆU VOI

Điểm đầu tiên tôi dừng chân ở Lào là Si Phan Don, vùng sông nước 4.000 đảo chưa bao giờ thôi hết sự quyến rũ đối với du khách thập phương. Chúng tôi chọn Don Det, hòn đảo thanh bình với tiếng gà gáy sau lũy tre làng và cơn gió mát rười rượi từ lòng sông thổi vào, tránh xa những nơi nhộn nhịp nhiều khách Tây balo trẻ ưa tiệc tùng.
Du khách nằm trên cát ngắm hoàng hôn dát vàng tỏa lung linh xuống dòng Mekong hay nhảy nhót trên đôi chân trần trong tiếng nhạc xập xình tận hưởng những giây phút tuyệt vời kết thúc một ngày.

Đến Viêng Chăn mà không ghé khải hoàn môn Patuxai thì thật sự là một thiếu sót. Patuxai được xây dựng tưởng niệm những chiến sĩ Lào đã hy sinh trong cuộc kháng chiến chống Pháp. Trên những bức tường ở Patuxai, các hình trang trí mô tả văn hóa của người Lào như tượng nửa người nửa chim của Kinari, phù điêu miêu tả trường ca Ram, còn bên trong là những gian hàng bán quần áo, đồ trang sức. Chúng tôi để xe tại khách sạn và lang thang cuốc bộ khám phá đường phố. Không khí Tết âm lịch của người Việt vẫn còn phảng phất ở chùa Bàng Long chợt khiến lòng tôi không khỏi bồi hồi nhớ quê nhà. Chiều sâm sẩm tối, chúng tôi lại lang thang ra bờ sông ngắm hoàng hôn lặn xuống lòng Mekong.

wanderlust tips Ky su trang mat 154 ngay dap xe qua 8 nuoc Dong Nam A4

Chúng tôi ngồi bệt xuống nhìn vào bóng chiều tà bàn bạc về tương lai. Mỗi khoảng lặng trong hành trình đạp xe giúp cả hai có thời gian hiểu về đối phương nhiều hơn, mà có lẽ vì thế đi du lịch theo kiểu “hành xác” là cách tốt để tiếp tục hoặc chấm dứt một mối quan hệ tình cảm. Cuộc đời là một hành trình, dẫu biết rằng có nhiều biến cố bất ngờ xảy ra nhưng chúng tôi phải cùng nhau thiết kế chuyến đi ấy như hai người bạn đường.

Thị trấn Vang Viêng bên dòng Nam Song đón chúng tôi vào buổi chiều nắng vẫn còn gay gắt. Loanh quanh hồi lâu, chúng tôi quyết định ở một nhà nghỉ cách trung tâm thành phố vài cây số nhằm tiết kiệm chi phí. Băng qua dòng Nam Song, chúng tôi đi theo con đường mòn ven bờ sông ngắm thị trấn du lịch với những vị khách đủ màu da ngồi ven bờ thư giãn bên những chai bia Lào và nhâm nhi đồ nướng. Khá đông du khách vẫn mải mê chèo thuyền kayak và nằm trong tubing mặc kệ dòng sông cạn lững lờ trôi đẩy mình về phía trước. Cỏ dại mọc um tùm ven đường mòn sát bờ sông, có nơi chúng còn cao tới gần 2m. Khinh khí cầu bay lơ lửng như nét nhấn nhá trên bầu trời.

Dòng Nam Song vẫn chảy lững lờ trong bóng chiều trùm lên những dãy núi xanh thẫm uốn lượn. Chúng tôi chọn một nhà hàng ngay sát bờ sông, ngắm đèn lồng bay lên trời đêm và hít thở bầu không khí mát lạnh của miền sơn cước. Sáng hôm sau, con thuyền kayak lững lờ trôi trên dòng Nam Song thả hồn tôi trôi theo con nước với làn da bắt đầu có dấu hiệu cháy nắng nhưng nụ cười hạnh phúc lại chói sáng trên môi.

Hóa ra kỷ niệm đẹp nhất ở Lào lại là bốn ngày vượt núi từ Vang Viêng tìm đến cố đô Luang Prabang. Núi đồi miền Bắc Lào là nỗi khiếp đảm nhưng cũng nhờ thế mà sức quyến rũ của vùng đất này lại có dấu ấn đặc biệt với du khách. Rời Vang Viêng vào lúc sáng sớm khi mặt trăng to như cái bánh đa vẫn còn lơ lửng trên bầu trời, chúng tôi cứ thế đạp trong cái lạnh miền núi táp vào da thịt. Thiên nhiên khoe sắc qua những loài hoa trắng nở ven đường.

wanderlust tips Ky su trang mat 154 ngay dap xe qua 8 nuoc Dong Nam A 21

Nắng thắp màu lên các cánh đồng và bản làng. Thị trấn nằm trên lưng chừng núi như một ngã ba mà đường leo núi là về Luang Prabang còn đường xổ dốc xuống rẽ về vùng khác. Cái lạnh muốn nuốt chửng lấy thân hình bé nhỏ của tôi. Những người bán hàng vẫn đang mong chờ các vị khách cuối cùng tới mua trái cây, rau củ, thịt, cá nướng trước khi họ dọn hàng vì bóng tối sắp sửa tràn về vùng cao. Hôm sau, chúng tôi đạp cùng một cặp đôi người Pháp đang đi vòng quanh thế giới, rồi dừng lại ở những ngôi nhà nằm chênh vênh trên sườn núi trông mỏng manh như thể chỉ một cơn gió mạnh thổi qua cũng đủ sức cuốn phăng đi mọi thứ. Cả nhóm ra sau nhà ngắm hoàng hôn buông trên những dãy núi trập trùng. Khi mặt trời dần lặn vào lòng núi mang theo sắc màu đỏ-cam bí ẩn để nhường lại cho những gam màu đen-xanh thẫm ngự trị, ai nấy ngẩn ngơ lặng người ngắm hoàng hôn Lào đẹp ma mị. Giây phút ấy, tôi đã hiểu vì sao Lào có sức mê hoặc với du khách thập phương đến thế.

Cuối cùng chúng tôi cũng vượt núi thành công để tới thành phố di sản Luang Prabang. Dòng Mekong và Nam Khan ôm lấy cố đô với những ngôi chùa mái ngói uốn cong nhiều lớp, các tòa nhà thuộc địa kiến trúc Pháp và nhà sàn truyền thống của người Lào. Chợ đêm Luang Prabang se se lạnh tấp nập du khách qua lại ngắm nghía đủ các loại mặt hàng độc đáo của xứ Lào. Thế nhưng con đường ấy lột xác đến bất ngờ vào ban ngày. Dạo bước trên con phố cổ ở Luang Prabang không hiểu sao tôi lại có cảm giác như mình đang lang thang ở Hội An, dù không gian phố cổ ở quê nhà chật hẹp hơn.
Chiều hôm ấy tôi ghé thăm cây cầu gỗ trên dòng Nam Khan, chỉ thế thôi mà lòng tôi cứ bồi hồi nhớ về cố đô Luang Prabang. Chúng tôi sẽ nói lời chia tay xứ triệu voi sớm thôi, từ Luang Prabang con thuyền lướt mặt sông Mekong lấp lánh ánh bạc tiến sang nước Thái Lan. Những khu rừng thưa xuất hiện với đủ mảng màu sắc xanh-xám-đỏ của thiên nhiên. Đến khoảng gần 6 giờ tối tàu cập bến Pakbeng, một ngôi làng nhỏ xíu ngập tràn du khách nhưng không hề có điểm gì thu hút.

Sáng hơn 8 giờ tàu rời bến trong màn sương mờ giăng phủ. Phần lớn những vị khách sẽ qua Thái Lan, nhiều người cũng có ý định ghé Việt Nam. Tôi ngoái đầu nhìn về phía đuôi tàu, ở hướng ấy một con tàu khác đang chuẩn bị đi vào góc cua như thể bị núi rừng nuốt chửng trong màn sương lơ lửng ôm trùm lấy mặt nước lẫn không gian. Dòng Mekong lúc này cứ y hệt như một phân cảnh trong phim Cướp biển vùng Caribbe.

CHO TÔI GỬI LỜI CHÀO NƯỚC THÁI

wanderlust tips Ky su trang mat 154 ngay dap xe qua 8 nuoc Dong Nam A5

Chiang Khong là trạm dừng chân của du khách từ Lào sang Thái Lan và ngược lại. Chúng tôi dạo bộ ghé thăm chùa chiền và lang thang qua nhà hàng, quán bar phục vụ khách du lịch nằm san sát ven đường. Chuyện trò cùng những vị chủ quán đứng tuổi tôi nhận ra họ là những người đầu tiên tiếp nhận nền văn hóa phương Tây thập niên 60. Bà chủ nhà nơi tôi thuê ở trong một căn nhà gỗ rộng lớn, với trang phục, chào đón tôi đến đất Thái Lan bằng một nụ cười niềm nở kèm theo câu nói “Tôi cứ ngỡ em là người Thái Lan”.

Thành phố Chiang Rai gần biên giới khá sầm uất náo nhiệt. Đúng 20h tối du khách tập trung ở các hàng quán xung quanh tháp đồng hồ nghe nhạc và ngắm dòng nước khiêu vũ cùng sắc màu. Ngày hôm sau chúng tôi đạp xe hơn 13km từ nhà nghỉ ra ngoại ô thăm Baan Dam, ngôi nhà đen nổi tiếng ở Chiang Rai. Khu vực rộng lớn được nghệ sĩ Thawan thiết kế thu hút khá đông khách tham quan. Sáng sớm rời Chiang Rai, tiện đường đi chúng tôi ghé qua Wat Rong Khun, ngôi đền Trắng ra đời dưới bàn tay tài hoa của nghệ sĩ Chalermchai góp phần làm rạng danh thành phố này từ năm 1997. Nhìn lướt qua bên ngoài, đền Trắng soi bóng lung linh xuống mặt hồ khiến bất kỳ ai cũng phải ngây ngất trước một công trình kỳ lạ, nhưng khi bắt đầu bước chân lên cầu bắc qua dòng nước trong hồ, những bàn tay và sọ người ghê rợn hiện ra. Bên trong đền, hình Phật to lớn trên tường, tượng Phật và một bức tượng nhà sư bằng sáp nghiêm nghị. Điều nực cười là những hình ảnh trang trí các anh hùng trong phim Hollywood lẫn truyện manga như Doraemon, người dơi, Pikachu…có mặt khắp nơi.

Du khách thi nhau ném tiền xuống hồ nước và viết tên treo lên cây cầu nguyện. Rời Chiang Rai, chúng tôi lại tiếp tục con đường rộng thênh thang khám phá miền Bắc Thái Lan. Những cánh đồng lúa xanh mướt hiện ra như xoa dịu đi cái nắng chói lòa. Từng chùm bông hoa vàng to như bàn tay nở rộ trên cây lủng lẳng tựa đèn lồng, rơi vương vãi xuống mặt đường. Con đường đẹp như một bức tranh.

wanderlust tips Ky su trang mat 154 ngay dap xe qua 8 nuoc Dong Nam A 12

Những khúc uốn quanh co lên dốc rồi nhanh chóng xổ xuống. Mỗi ngày chúng tôi thức dậy khá sớm khởi hành vào lúc hơn 5h sáng tới hơn 9h sẽ dừng lại nghỉ giải lao khoảng 15 phút. Hôm ấy chúng tôi làm tách cà phê sân vườn tại khu resort rộng lớn theo lối kiến trúc Anh nằm lọt thỏm trong khuôn viên bao quanh những hàng cây đại thụ tỏa bóng mát. Về Chiang Mai, chúng tôi ở nhờ một gia đình quen qua trang web Warmshower dành riêng cho dân xe đạp. Việc đạp xe giúp chúng tôi kết nối với cộng đồng dân du lịch vì thế giảm thiểu được chi phí khách sạn và được tìm hiểu thêm về đời sống của bản địa. Cũng giống như bất kỳ vùng đất nào trên xứ Thái Lan, Chiang Mai là thành phố của chùa chiền. Những ngôi chùa quanh khu vực phố cổ với đủ thể loại kiến trúc như Prathat Doi Suthep, Pra Singh… như đang khoe sự sáng tạo nghệ thuật phật giáo của người Thái Lan.

Rời Chiang Mai, chúng tôi đạp vòng cung đường phía Bắc, dựng lều một đêm trên sườn núi tận hưởng bầu không khí trong trẻo miền rẻo cao rồi tiến qua Myanmar. Sau gần một tháng, chúng tôi trở lại nước Thái Lan tiếp tục hành trình. Ngày tôi đến Bangkok, thành phố vội vã chào đón du khách nườm nượp dạo bộ trên đường Khao San. Tôi băng ngang hoàng cung, lang thang trên những con đường Bangkok rồi ra sông ngắm hoàng hôn buông xuống chùa Wat Arun. Trở về trước căn nhà gỗ xinh đẹp ẩn mình giữa khu vườn xanh mướt, trái tim tôi chùng xuống trước hàng chữ dán ngay trên cửa gỗ “Không cho phép gái Thái bước chân vào”.

Tết Songkran những ngày giữa tháng tư trở thành một lễ hội thu hút rất đông người tham dự, nhưng đây không phải là thời điểm thích hợp cho việc đạp xe trên đường xá đông xe cộ qua lại. Chúng tôi quyết định lên Ko Chang là một hòn đảo nhỏ nằm ở phía bắc bờ biểnAndaman, gần tỉnh Ranong, dành một tuần thảnh thơi đọc sách, tắm biển, leo núi để bù đắp quãng thời gian gió bụi ở Myanmar. Thế nhưng chúng tôi chẳng thể thoát được lũ nhóc trong làng té nước và thoa bột din sor pong mát lạnh lên mặt.

Chúng tôi nghỉ ngơi ở resort Ranyatavi trên đường tiến về biên giới với Malaysia. Chiều buông sắc vàng phía trời Tây, chúng tôi ra bãi biển nằm võng đung đưa dưới cây dừa cho gió mơn man và lắng nghe tiếng sóng biển thủ thỉ những lời yêu thương nhất về nước Thái.

W.TIPS

wanderlust tips Ky su trang mat 154 ngay dap xe qua 8 nuoc Dong Nam A2

– Visa: Người Việt Nam không cần phải xin visa khi nhập cảnh các quốc gia Đông Nam Á với thời gian lưu trú tùy theo mỗi quốc gia.

– Chi phí trong 5 tháng: Ngân sách 35USD/ngày cho hai người. Mua bảo hiểm du lịch đề phòng bất trắc.

– Chuẩn bị hành trang: Đi du lịch bằng xe đạp nên mang theo càng ít đồ đạc sẽ giúp việc đạp xe nhanh hơn và hạn chế tiêu hao sức lực. Lưu ý thời tiết trong khu vực, nên chuẩn bị áo lạnh loại mỏng, quần áo mưa và đồ thoáng mát.

– Khám phá một vùng đất mới: Tôi thường dành thời gian ghé thăm bảo tàng tìm hiểu lịch sử, văn hóa của vùng để có một kiến thức cụ thể, sau đó so sánh với thực tế nhìn thấy bên ngoài. Sử dụng các bản đồ offline như Google map hoặc Maps.Me tìm kiếm các con đường mòn đi dạo mà không cần hướng dẫn viên du lịch.

– Ăn uống: Chợ đêm Siêm Riệp, Luang Prabang và hầu hết các thành phố lớn nhỏ ở Thái Lan luôn là địa điểm thu hút du khách bởi ẩm thực và sản vật địa phương. Nếu Campuchia hấp dẫn với các loại cá nướng thì Tom Yum cay nồng và gỏi đu đủ cay Som Tam của Thái Lan sẽ khiến các tín đồ ẩm thực hài lòng. Đặc biệt, khi đến Lào bạn sẽ được thưởng thức cơm nếp ở bất kỳ đâu, nhưng bạn chớ bỏ qua món phở của họ khá ngon miệng.

– Giao tiếp: Ngoại trừ các nước như Singapore, Malaysia có nhiều người nói tiếng Anh, khi đến các quốc gia còn lại nên học trước một số từ cơ bản như số đếm, món ăn, khách sạn… để dễ giao tiếp, trường hợp gặp khó khăn hãy sử dụng ngôn ngữ cơ thể.

– Trang phục: Khi đến các quốc gia theo tôn giáo cần hạn chế trang phục thoáng mát, ngoại trừ các thành phố lớn.

– Một nơi cấm phụ nữ: Một số chùa ở Thái Lan và Myanmar có khu vực riêng cấm phụ nữ, hoặc không cho phép phụ nữ vào đền trong ngày đèn đỏ (chẳng hạn như ở Bali).

– Mua sắm: Tranh thủ đi chợ đêm vào dịp cuối tuần ở Luang Prabang.

Nguyễn Kim Ngân | Wanderlust Tips