Tạp chí Du lịch Wanderlust Tips | Thành phố nào in dấu miền nhớ thương?

Thành phố nào in dấu miền nhớ thương?

Khi tháng Năm đã lê rê những bước đi chậm rãi như còn luyến tiếc điều gì đó thì cả thành phố bắt đầu khoác lên mình màu nắng của mùa hạ chói chang. Và rồi, trong quãng lạc lõng giữa muôn vàn lựa chọn, rằng ở lại hay rời đi, bất chợt tôi nhớ về câu chuyện của những người bạn trẻ đến Hà Nội, có thể vì mưu sinh, hoặc vì trót nhớ lỡ thương thành phố này…

[rpi]

Lần đầu tiên tôi biết đến Hà Nội có lẽ là tuổi 16, gắn với ký ức chẳng mấy vui vẻ gì, nhiều bi thương hơn nụ cười. Hà Nội ngày ấy tựa như một nơi tách biệt, khác lạ với miền quê tôi sống, xanh rì những trảng cỏ, dòng sông uốn lượn hiền hòa. Và rồi, tôi cũng quên mất dáng hình thành phố ấy, tất cả mờ nhạt như màu ảnh bị thời gian phôi phai.

Tạp chí Du lịch Wanderlust Tips | Thành phố nào in dấu miền nhớ thương?

Trong những câu chuyện kể mà tôi nghe được thì thủ đô náo nhiệt, gấp gáp và xô bồ. Họ kể về những buổi tan tầm xe cộ bấm còi inh ỏi, những dòng kênh nhỏ oằn mình chảy dòng nước đen đặc, ô nhiễm. Hay rồi toan tính, lọc lừa, những ánh nhìn vô cảm trôi vội giữa gánh nặng mưu sinh.

Cho đến năm 18 tuổi, cô bạn ngồi cạnh bên thầm thì “cùng ra Hà Nội học đại học nhé“, và một lần nữa tôi đặt chân đến thành phố ồn ã này. Tôi cũng đã từng tự vấn, liệu khi rời khỏi nơi đây, điều mà tôi nhớ về sẽ là những gì. Có chăng là mối tình đầu ướt mưa nơi hồ Tây lộng gió, góc phố cổ vui đùa cùng hội bạn thân cuối tuần, hay một Cư Xá trầm ngâm nơi tôi thường ghé mỗi lần cảm thấy nỗi buồn nặng trĩu đeo bám dai dẳng.

Tạp chí Du lịch Wanderlust Tips | Thành phố nào in dấu miền nhớ thương?

Mỗi người có một cách để giữ cho mình miền nhớ thương về thành phố nào đó. Không phải là một Hà Nội xa lạ, náo nhiệt, mà là thành phố lưu giữ tuổi trẻ của tôi, hay của bất kỳ ai trong cuộc đời này. Giống như việc cô bạn người Sài Gòn lần đầu đến Hà Nội, ánh mắt ngỡ ngàng tựa như vừa khám phá ra điều gì đấy đẹp đẽ và hay ho xiết bao.

Chúng tôi như hai kẻ xa lạ mà không hề xa lạ, lần đầu gặp gỡ giữa một quán cà phê lặng lẽ nép mình bên góc Hà Nội. Cô ấy người Sài Gòn, tôi quê miền Trung, ấy thế mà lại trót đem lòng thương nhớ thành phố miền Bắc này. Chỉ vài ngày ngắn ngủi cô bạn ấy ghé Hà Nội, trước khi bắt đầu hành trình ngược lên Tây Bắc, thế nhưng cô nhắn tôi “Hà Nội khác xa trong suy nghĩ của mình”. Còn tôi, nửa thập kỷ có lẻ, vẫn đem tim mình yêu thành phố như một tri kỷ khó kiếm giữa phồn tạp cuộc đời.

Tạp chí Du lịch Wanderlust Tips | Thành phố nào in dấu miền nhớ thương?

Đúng là những miền đất nào từng qua rồi sẽ thành thương nhớ, từng góc phố ghé ngang, từng món ăn nếm thử, từng quán cà phê lê la mỗi chiều đều trở nên thân thuộc. Cho đến khi thời gian trôi qua, ngoái đầu nhìn lại năm tháng thanh xuân nơi thành phố này, mỉm cười nhẹ bẫng vì mình đã từng nông nổi, nồng nhiệt đến như thế.

Làm gì có ai cân đo, đong đếm được nỗi nhớ niềm thương, cũng giống như việc bạn từng chán ghét cảnh tắc đường tan tầm ở Hà Nội, nhưng lại da diết mong trở về thành phố mỗi bận đi xa. Hà Nội hay bất cứ thành phố nào rồi cũng sẽ trở thành ký ức ngọt ngào, nếu như bạn đủ gắn bó và yêu thương.

Tạp chí Du lịch Wanderlust Tips | Thành phố nào in dấu miền nhớ thương?

Tạp chí Du lịch Wanderlust Tips | Thành phố nào in dấu miền nhớ thương?

Tạp chí Du lịch Wanderlust Tips | Thành phố nào in dấu miền nhớ thương?

Ảnh: Nguyễn Tử Thắng

Thi Thi | Wanderlust Tips | Cinet