Thanh xuân rực rỡ, đừng bỏ lỡ những chuyến đi…
- 15/11/2018
- ĐỐI THOẠI
- cuộc sống muôn màu, hành trình, khám phá thế giới, Nhiếp ảnh gia, tuổi trẻ không hối tiếc, tuổi trẻ và những chuyến đi
Tôi của năm 18 tuổi, mơ mộng về cuộc sống màu hồng với những chuyến đi trải rộng suốt cả tuổi trẻ. Hồi đó, tôi và đám bạn thân hứa một lời chắc nịch rằng sẽ vi vu nhiều vùng đất mới, sẽ nắm tay nhau tới mãi tận về già. Nhưng rồi, ra trường, công việc, cuộc sống, những ước mơ năm xưa bị đời đánh tan vỡ…
[rpi]
Cô bạn thân từng mơ trở thành nhà văn, bất chợt một ngày đi làm nhân viên văn phòng ngày 8 tiếng với giấy tờ, deadline mệt nhoài. “Cuộc sống đôi khi không để chúng ta kịp lựa chọn, thực tế dìm chết đam mê“, câu nói ấy ám ảnh tôi suốt một thời gian dài. Tuổi trẻ không hối tiếc khi có những chuyến đi, cuối tuần tụ tập nơi quán quen nhìn xuống ngã tư đường tấp nập xe cộ, chờ cà phê cạn lắng những cặn dưới đáy ly buồn khô khốc. Cả đám bạn chắc mẩm sẽ sắp xếp thời gian để thực hiện lời hứa tuổi thanh xuân.
Những giấc mơ bị cơm áo gạo tiền ghì sát đất, tuổi trẻ quay cuồng với bận rộn. Rồi một ngày vứt bỏ hết sầu muộn, chúng tôi dắt tay nhau về miền biển xanh cát trắng, cắm trại ngắm sao trời rồi nhắc nhiều về kỷ niệm bám màu rêu phong. Hóa ra, ai trong chúng ta cũng từng ôm thật nhiều mộng tưởng.
Chỉ khi ở giai đoạn đẹp nhất đời, người ta mới có đủ thời gian và sức sống để phiêu du đôi chân trên những miền xa. Tuổi trẻ cho phép ta được dùng những phép thử, lỡ có hụt chân thì cũng đứng dậy mà bước tiếp. Chuyến đi đầu tiên cùng những người bạn năm ấy sẽ là miền ký ức ngọt ngào nhất trong cuộc đời tôi. Lần đầu thức dậy trong cơn mơ chếnh choáng chút men say, lần đầu tiên thấy mặt trời bình yên đến thế, thấy đời nhẹ bẫng như hoa. Tất thảy mọi cảm xúc của chuyến đi tuổi trẻ dẫu sao cũng không hề phôi phai.
Như mọi ngày, sáng thứ hai tôi bước xuống giường trong tâm trạng uể oải khi chuông báo thức kêu inh ỏi. Bắt đầu hành trình sống sót 5 ngày mệt mỏi nơi môi trường công sở, nhận ra hình như lâu lắm rồi mình chẳng xách ba lô lên và đi. Rồi tự vấn nếu cứ mãi như vậy, sau này ngoái đầu nhìn lại liệu có nén tiếng thở dài, tuổi trẻ không hối tiếc rốt cuộc vẫn là đừng trói mình trong mớ hỗn tạp, bộn bề.
Người ta vẫn chọn cho mình một thứ “tài sản” nào đó để làm vốn cho tương lai, có người lao đầu vào việc kiếm tiền, có người muốn học lên thật cao và cũng có những người lấy chuyến đi làm niềm vui nhỏ bé. Tuổi 20, đi để khám phá thế giới và cảm nhận sức sống mãnh liệt đang ươm mầm trên từng bước chân. Ngày 25 tuổi nắm chặt tay người yêu đi về nơi xa với ước nguyện sẽ mãi bên nhau. 27 tuổi thất tình, đi để xoa dịu trái tim, hàn gắn thương tổn. Tuổi 29, đi để giã biệt thanh xuân, gửi lời chào tuổi trẻ để gánh trên vai hai chữ trách nhiệm, trách nhiệm với gia đình, với cảm xúc của chính mình. Và những chuyến đi về sau, vui có, buồn có, nhưng hơn hết đi để hiểu rằng chúng ta thật nhỏ bé so với hành tinh rộng bao la. Tuổi trẻ không hối tiếc có chăng là vì vậy?
Nếu thanh xuân năm ấy không lên chuyến tàu đi du lịch thì cuối sân ga kia có rộn rã tiếng cười, có hân hoan niềm vui giản đơn mà ấm áp đến vậy? Và nếu năm ấy cứ chần chừ mãi, giậm chân nơi xó xỉnh quen thuộc thì tuổi trẻ không hối tiếc có còn là cụm từ ta vẫn tự hào, kiêu hãnh? Tất nhiên, mỗi người sẽ có cho riêng mình một câu trả lời.
Vì thanh xuân vốn dĩ có hạn, ai cũng tận lực theo đuổi giấc mơ của mình, nhưng đừng bao giờ quên mất rằng tuổi trẻ ban cho ta một đôi chân khỏe để khám phá thế giới. Giấc mơ về những chuyến đi vẫn lấp lánh, ngọt ngào mãi, bởi vậy ta có thanh xuân không hối, cuộc đời không tiếc…
Ảnh: Jason Phạm
Thi Thi | Wanderlust Tips | Cinet