Theo chân cô giáo dạy sử lên chuyến tàu ngược về thời thanh xuân

Cô giáo dạy sử Đặng Nhung miên man kể mãi về những miền đất an nhiên mà cô từng đặt chân đến, tựa như thể cô đang lên chuyến tàu ngược về thời thanh xuân. Dù không có quá nhiều thời gian chuyện trò, thế nhưng tôi cảm nhận rõ nét niềm say mê khám phá chảy bất tận trong mắt cô.

[rpi]

Đặng Thị Nhung hiện đang công tác tại trường THPT Nguyễn Văn Trỗi (Lộc Hà, Hà Tĩnh). Cô yêu những trang sử hào hùng về một thời hoa lửa của dân tộc. Đặng Nhung kể rằng từ những ngày còn cắp sách đến trường cô đã cực kỳ hào hứng với môn học lịch sử. Đến khi chọn lựa con đường tương lai, không ngần ngại Nhung đã theo đuổi ước mơ trở thành cô giáo dạy sử. Và cũng từ lúc ấy, Đặng Nhung còn muốn khám phá nhiều hơn những miền đất mới.

Tạp chí Du lịch Wanderlust Tips | Lên chuyến tàu ngược về thời thanh xuân

Thế nhưng thời gian, cuộc sống và những bon chen mưu sinh đã dần vùi lấp ước mơ phiêu du của cô. Lắng nghẹn một chút trầm ngâm, cô kể: “Lúc người ta ở giai đoạn đẹp nhất cuộc đời đều muốn đi mà. Tôi muốn đi để hiểu hơn những trang sử, đi để có những trải nghiệm đáng nhớ. Rất tiếc tuổi trẻ của tôi không có nhiều chuyến đi, bởi thế giờ đây khi cuộc sống gia đình, công việc đã ổn hơn tôi quyết tìm lại giấc mơ phiêu du ngỡ đã ngủ vùi quên lãng”. 

Người ta vẫn thường đùa nhau rằng, cuộc đời sẽ thật tẻ nhạt nếu như vắng bóng những chuyến đi. Tất nhiên, không phải ai cũng có điều kiện để kiên định giấc mơ, những giấc mơ thiếu thời có thể bị thực tế vùi lấp, vỡ tan thành những cáu gắt, mỏi mệt. Để rồi đến khi nhìn lại quãng đường đã qua, người ta mới nén tiếng thở dài tiếc nuối. Hóa ra có những chuyến đi mãi im lìm trong đáy sâu vọng tưởng, nhưng cũng có những người như Đặng Nhung, chẳng thể để lỡ chuyến tàu ngược về thanh xuân.

Tạp chí Du lịch Wanderlust Tips | Lên chuyến tàu ngược về thời thanh xuân

Cô yêu Huế, tựa như cô yêu những trang sử. Cô cũng bộc bạch thêm: “Tôi không chụp quá nhiều ảnh trong những chuyến đi, bởi tôi muốn lưu giữ những cảm xúc cho riêng mình mà thôi. Nhiều người bạn của tôi cũng thắc mắc điều này, những khi đó tôi cười trừ thay cho câu trả lời. Mỗi người chọn cho mình những cách tận hưởng cuộc sống”. 

Đặng Nhung từng đến Sài Gòn – hòa mình trong nét sôi động của phồn hoa đô thị, rồi vương vấn nơi mảnh đất Tây Nguyên đất đỏ với những cánh rừng tít tắp. Cô cũng không quên được một Đà Lạt thơ mộng, đẹp bình yên như tranh vẽ. Mỗi miền đất cô đến đều có những ấn tượng riêng, thế nhưng với Đặng Nhung thì Huế mãi là “người tình” thủy chung, son sắt.

Tạp chí Du lịch Wanderlust Tips | Lên chuyến tàu ngược về thời thanh xuân

Thời thanh xuân cô gắn bó ở Huế, những ngày miệt mài đèn sách nơi giảng đường trong ký ức của cô vẫn tươi nguyên như chỉ vừa hôm qua. Ra trường, thời gian đằng đẵng chảy trôi qua cuộc đời, cô về công tác ở quê hương và cũng chẳng có mấy bận dư giả rảnh rỗi để trở về miền đất hứa – Huế.

Bất chợt một ngày nhìn những trang viết cũ, cô nhớ về thời thanh xuân nơi đất cố đô. Phải đi thôi, đi để tìm lại giấc mơ bỏ ngỏ, đi để vun đầy thêm những yêu thương nồng nàn như đam mê du lịch tưởng lụi tàn vì mưu sinh nhưng lại bền bỉ, kiên trì trỗi dậy. Chẳng phải chỉ khi còn trẻ, khi chưa vướng bận chuyện chồng con người ta mới khao khát khám phá, mà chính những lời tâm sự của Đặng Nhung khiến tôi hiểu rằng đôi khi thời điểm chẳng phải là chuyện quá quan trọng.

Tạp chí Du lịch Wanderlust Tips | Lên chuyến tàu ngược về thời thanh xuân

Người ta có thể đi khi thời thanh xuân đã qua con dốc dài. Bởi nếu không xách ba lô lên và đi thì ta sẽ mãi ngủ vùi trong mớ ký ức hỗn tạp, rồi hối tiếc, rồi bấu víu vào lý do bận rộn để lảng tránh. Im lặng một lúc, Đặng Nhung kể tiếp: “Ai cũng bận với gánh nặng cuộc sống, thế nhưng không thể vì thế mà tôi để trôi tuột giấc mơ thời thanh xuân của mình. Sẽ chẳng có gì gọi là muộn nếu thực sự chúng ta muốn đi“.

Ở Huế, cô nhận ra cuộc sống chậm rãi trôi, nhận được những nụ cười thân thiện, nồng hậu và cũng chính ở miền đất ấy cô nhìn thấy chính mình của nhiều năm về trước. Thời thanh xuân tươi đẹp đã trôi vào dĩ vãng bỗng sống dậy một cách diệu kỳ. Đó là ngày đùa vui bên những người bạn, la cà ăn những món ngon của o bán hàng rong cùng giọng nói đặc trưng xứ Huế. Dòng Hương Giang vẫn ở đó, bờ Nam, bờ Bắc vẫn trầm ngâm, tĩnh mặc trước bước đi hối hả của thời gian. Huế vẫn ấm áp, nhẹ nhàng và Đặng Nhung tựa như đã lên chuyến tàu ngược về thời thanh xuân như thế…

Ảnh: NVCC

Thi Thi | Wanderlust Tips | Cinet