Hà Nội chiều cuối năm, ai còn nhắn nhủ điều gì?

Phố xá vẫn thế nhưng dường như Hà Nội chiều cuối năm có điều gì đó rất lạ. Sau một năm tất bật với công việc, với những chuyến đi xa, người ta trở về nhà sum họp, vui vầy cùng gia đình. Có lẽ vì thế mà thành phố này nhẹ nhàng hơn một chút, dịu dàng hơn một chút…

[rpi]

Buổi chiều cuối cùng của năm Mậu Tuất chậm rãi trôi đi, tưởng như có chút buồn bàng bạc, vương phai nhưng lại vừa vặn cho cảm xúc những thời khắc sau cuối, trước khi giã từ năm cũ. Hà Nội ngày đầu tuần, vậy mà không có những deadline vội vàng, những báo cáo cố gắng làm cho kịp giờ, chỉ còn sự thư thái, nhẹ bẫng.

Tạp chí Du lịch Wanderlust Tips | Hà Nội chiều cuối năm: Ai còn nhắn nhủ điều gì?
Dẫu buồn, dẫu vui thì một năm cũng sắp sửa khép lại.

Ngày cuối cùng của năm, người ta có thời gian để lê la khắp phố phường, để hít cho đã đầy thứ không khí hanh hao quen thuộc nơi thành phố này. Có lẽ lúc nào cũng thế, chiều cuối năm bao giờ cũng chậm rề rà như chính niềm tiếc nuối, luyến lưu tạm biệt hành trình 2018.

Những ai ở lại Hà Nội chiều cuối năm, những giây phút như thế này cũng đều có cảm giác mọi thứ ở chốn xô bồ này bất chợt dừng lại, bình yên quá đỗi. Suốt hơn 360 ngày đã trôi về dĩ vãng, hiếm có khi nào tôi nhìn thấy Hà Nội vắng người. Từng tia nắng len lỏi, làn gió mơn man nhẹ nhàng, cái lạnh cuối năm không khiến người ta khó chịu, mà hơn hết là tận hưởng.

Tạp chí Du lịch Wanderlust Tips | Hà Nội chiều cuối năm: Ai còn nhắn nhủ điều gì?
Đừng vướng bận mãi về những điều đã trôi vào dĩ vãng.

Hà Nội chiều cuối năm bình yên, ung dung và gửi lời chào tạm biệt ngày tháng cũ. Những nơi từng đặt chân đến đều là kỷ niệm ngọt ngào mà suốt cả cuộc đời ai nấy đều trân quý, nâng niu. Năm mới, bắt đầu một hành trình mới, dù chẳng ai biết phía trước sẽ là con đường hoa hồng hay vách núi chênh vênh, nhưng hơn hết ta đã gom đủ dũng khí, sẵn sàng để vượt qua.

Dẫu thành phố này từng là cả yêu thương, hay vỡ vụn thành nỗi đau thì trong buổi chiều cuối năm như thế này, xin phép được gom nhặt tất thảy để cất thật sâu một góc trong tim. Đừng lưu luyến hay ngoái đầu nhìn về dĩ vãng quá nhiều, bởi giây phút ngày hôm qua không thể quay trở lại, điều quan trọng rằng trên hành trình ấy ta đã học được cách trưởng thành. Không ai có thể sống mãi trong quá khứ, nhưng chớ chối bỏ vì dù sao đó cũng là một phần đời.

Đón chờ hành trình mới với nụ cười rạng ngời.

Con người ta rất lạ, thường nhớ nhiều về những nỗi buồn mà quên mất rằng hiện tại và tương lai mới là điều đáng lưu tâm. Chặng đường qua dẫu trọn vẹn hay dang dở thì cũng đều đã qua, hãy bắt đầu hành trình mới với tất cả nhiệt huyết tuổi trẻ và đam mê xê dịch. Kể cả khi ta khám phá chính thành phố này, cũng có thể nhìn thấy những thú vị mà thường ngày không để ý.

Những chuyến tàu chở ăm ắp nỗi nhớ vẫn cứ lặng lẽ chuyển bánh xình xịch, bởi có người vừa rời thành phố để trở về quê hương, đoàn viên cùng gia đình sau chuỗi ngày dài xa cách. Ngày cuối năm, nếu bạn muốn cảm nhận rõ rệt không khí giao thoa giữa năm cũ – năm mới, hãy ra bến tàu. Những khuôn mặt rạng ngời, những nụ cười tươi rói xé toang bầu không khí ngột ngạt, chen chúc thường thấy nơi đây. Tiếng còi tàu vang vọng như niềm hân hoan vỡ òa trong trái tim những ai xa xứ.

Hà Nội chiều cuối năm thật bình yên khép lại một mùa cũ, để lòng mình lắng lại một chút, nhắn với mình rằng vẫn còn rất nhiều điều tươi đẹp chờ đón phía trước. Năm cũ ơi, xin tạm biệt nhé!

Ảnh: Tuấn Linh

 Wanderlust Tips | Cinet