Share the love: Dạo bước ngày đông

[Wanderlust Tips 12/2019] Mùa đông đến, những vùng đất ngập tràn băng tuyết luôn ẩn chứa vẻ đẹp khiến ta cứ mãi đắm say. Với chủ đề “Dạo bước ngày đông”, chuyên mục Share the love của Tạp chí Du lịch Wanderlust Tips số tháng 12/2019 sẽ chia sẻ với bạn câu chuyện đầy thú vị tại những điểm đến hấp dẫn.

MỘT PAKISTAN MÙA ĐÔNG ĐẦY BẤT NGỜ VÀ CUỐN HÚT

Tạp chí Du lịch Wanderlust Tips | Share the love: Dạo bước ngày đông

NGUYỄN ĐÌNH CÔNG | KIẾN TRÚC SƯ | HÀ NỘI

Cũng như bao người Việt Nam khác, Pakistan trong tôi chỉ toàn những từ khoá không hay ho chút nào: Đánh bom, khủng bố, chiến tranh và những bất ổn. Nhưng khi đặt chân tới miền Bắc Pakistan (vùng Gilgit Baltistan), tôi lại ngạc nhiên bởi vẻ thanh bình của nơi này.

Đến với vùng đất xa lạ mang tên Phandar, Kerimabad rồi cả Hunza, tôi ấn tượng bởi sự thân thiện và tốt bụng của những người dân hiền lành. Mọi sự khác biệt về ngôn ngữ, tôn giáo, văn hóa… đều được xóa nhòa bởi những nụ cười nồng hậu và lòng hiếu khách. Cuộc sống của người dân tại đây yên bình, không mấy áp lực nên trong suốt hành trình tại Pakistan, tôi chẳng bao giờ thấy họ cáu gắt hay cãi nhau. Pakistan trong tôi còn là cảnh sắc thiên nhiên vừa ngoạn mục nhưng cũng ẩn chứa sự lãng mạn khiến người ta sững sờ. Tôi đến Hunza vào những ngày cuối thu, khi tiết trời nắng vàng cùng những cơn gió nhẹ, tuy nhiên khi đêm xuống thì nhiệt độ lại rất lạnh, chỉ khoảng -2oC. Có lẽ, lạnh là những gì tôi cảm nhận rõ nhất về chuyến đi. Vùng đèo Khunjarab và khu cửa khẩu Pakistan với Tân Cương lạnh hơn thung lũng Hunza rất nhiều. Khi gia đình tôi tới nơi, nhiệt độ đã xuống -15oC, cái cảm giác lạnh cóng xâm nhập vào sâu từng tế bào khiến tôi chẳng dám để hở bất cứ bộ phận cơ thể nào ra ngoài.

Sau chuyến đi đặc biệt này, tôi đúc kết được rằng: Pakistan chẳng hề giống với hình dung của mình chút nào. Nơi đây mang theo một vẻ đẹp rất riêng, rất cuốn hút khiến tôi cứ ngỡ ngàng mãi thôi.

GREENLAND, KHÁM PHÁ XỨ SỞ BĂNG TRÔI VÀO MÙA ĐÔNG

Tạp chí Du lịch Wanderlust Tips | Share the love

ĐOÀN THU HIỀN | GENEVA, THỤY SỸ | ASSISTANT TẠI TỔ CHỨC Y TẾ THẾ GIỚI, WHO/GENEVA

Tôi lựa chọn du lịch tới thủ đô Nuuk của Greenland quanh năm được bao phủ bởi lớp băng dày với khung cảnh huyền ảo hiếm thấy. Nơi đây chỉ đông đúc trong khoảng 3 tháng và tour thuyền buồm mà tôi tham gia đi khám phá Scoresby Sund Fjord bên phía Đông Greenland trong tuần thứ hai của tháng 9 là chuyến cuối cùng của mùa du lịch.

Tháng 9 cuối thu thời tiết hôm nắng đẹp, hôm mưa đá, hôm lại có tuyết nhưng nhìn chung cũng chưa phải quá lạnh, nhiệt độ thấp nhất khoảng -4oC. Ấn tượng đầu tiên của tôi khi đặt chân tới làng Ittoqqortoormiit – ngôi làng chỉ cách cực Nam 800km và tách biệt hẳn với thế giới bên ngoài. Du lịch ở Greenland khá đắt đỏ vì hầu như mọi nhu yếu phẩm đều phải nhập khẩu, vậy nên khung cảnh hàng trăm người dân làng kéo ra đón chuyến tàu chở hàng hiếm hoi trong năm khiến không khí vui như trẩy hội. Điều đó làm tôi cũng ước lần sau trở lại nơi này vào đúng ngày đón tàu. Chuyến đi tới Greenland còn để lại ấn tượng sâu đậm khi tôi rời thuyền vào đất liền đi trekking lên đỉnh núi, ngắm nhìn khung cảnh mênh mông các tảng băng trôi. Ngày đặc biệt nhất trước khi kết thúc tour, cũng là ngày cảnh sắc Greenland in hằn vào sâu trong tâm trí tôi. Chiều muộn, cái thời điểm chuyển giao trong ngày khi một bên thuyền là trăng còn phía bên kia mặt trời đang dần dần lặn xuống và ở phía cuối con thuyền, những tia cực quang màu xanh lục đang hiển hiện ngay trước mắt tôi.

CÁI LẠNH -35OC VÀ NHỮNG CẢNH TƯỢNG CỨ NGỠ TRONG PHIM CỦA MÙA ĐÔNG

Tạp chí Du lịch Wanderlust Tips | Share the love: Dạo bước ngày đông

TRẦN VỊNH THIỆU | PHOTOGRAPHER | THÀNH PHỐ HỒ CHÍ MINH

Cách đây 2 năm, tôi đã ghé thăm những bộ lạc sát biên giới ở Mông Cổ – nơi có cái lạnh thấu xương thịt. Những trải nghiệm trong chuyến đi dưới thời tiết -35oC cho đến nay vẫn là một thước phim tuyệt vời trong tôi: có những bất ngờ thú vị và có cả những sự nguy hiểm, khó khăn.

Những ngày mùa đông tại Mông Cổ, tôi được hòa mình vào cuộc sống hoang dã dưới thời tiết vô cùng khắc nghiệt. Mỗi sáng thức dậy, chỉ có thể lấy những tảng băng nấu ra nước để vệ sinh cá nhân, bữa sáng luôn xoay quanh bánh mì cùng bơ đậu phộng hoặc mứt. Tới bữa trưa cải thiện hơn chút khi được thưởng thức thịt cừu luộc, còn bữa tối thì luôn luôn là mì ăn liền. Màn đêm buông xuống, nhiệt độ tiếp tục giảm, dù đã mặc tới 3 lớp áo và ủ ấm trong túi ngủ nhưng cái lạnh vẫn khiến tôi rùng mình. Để sưởi ấm, mọi người trong đoàn phải phân công nhau thay củi, giữ cho ngọn lửa không được tắt.

Ngoài cái lạnh thấu thì Mông Cổ đã đưa tôi đến với những lần đầu tiên đáng nhớ. Lần đầu gặp phải những sự cố ngoài ý muốn: trượt chân thụt xuống hố, mất đà ngã khi leo núi tuyết. Lần đầu tận mắt nhìn thấy những chú tuần lộc và cưỡi lên chúng để băng qua sông, tổ chức tiệc rồi cả đốt lửa trại… Khung cảnh tuyệt đẹp đó chắc tôi cả đời sẽ chẳng bao giờ quên, sẽ luôn khắc ghi hình ảnh ngọn lửa cháy bùng lên cao như những cây bàng sáng giữa một khu rừng trắng xóa.

NGƯỜI TUYẾT Ở KHẮP MỌI NƠI TRONG TRƯỜNG ĐẠI HỌC

Tạp chí Du lịch Wanderlust Tips | Share the love: Dạo bước ngày đông

HUỲNH LINH NGÂN | DU HỌC SINH ANH

Tôi đặt chân đến Brighton, thành phố biển ở phía Nam nước Anh vào 3 năm trước. Cũng vì là thành phố biển nên mùa đông ở đây dù mang cái lạnh đặc trưng của châu Âu nhưng hiếm khi có tuyết. Bởi vậy, tôi đã khá bất ngờ khi nhìn thấy những bông tuyết rơi trong một ngày mùa đông sau 2 năm học tập ở xứ sở này.

Khuôn viên trường tôi rộng và bằng phẳng nên tuyết đóng lại dày gần 10cm. Không chỉ mình tôi háo hức, sinh viên trong trường hôm đó gần như có mặt đầy đủ để nghịch tuyết cùng nhau. Đi xung quanh, tôi ngạc nhiên khi thấy người tuyết được xây ở khắp mọi nơi, từ kích thước bé đặt trên lan can cho đến chú người tuyết khổng lồ trước cửa thư viện. Dù cái lạnh vẫn quẩn quanh, những bông tuyết thi thoảng rơi nhưng những tia nắng nhẹ vẫn lấp ló sau từng áng mây khiến khung cảnh trắng xóa tinh khôi càng trở nên lãng mạn. Đặc trưng đường phố ở Brighton là nhiều dốc, cả thành phố toàn dốc và dốc. Sau khi tuyết phủ kín trắng xóa, người dân quên không đổ muối trước đó thì những con dốc ấy sẽ trở thành sân trượt băng “bất đắc dĩ”. Thú thực, có những sáng tôi đi học muộn nhưng vẫn không dám chạy vì sợ rằng sẽ trượt ngã thẳng xuống con phố chính.

Cuối năm nay, tôi sẽ kết thúc việc học tại Anh và trở về Việt Nam. Chắc chắn rằng những ngày tuyết rơi sẽ luôn là điều tôi nhớ và mang đến nhiều cảm xúc nhất trong quãng thời gian sinh sống và học tập tại Brighton.

Wanderlust Tips