Cuộc gặp gỡ gã độc hành Ja Link khó hiểu

[#Wanderlusttips] Tôi gặp Link, lần đầu tiên, bạn giống như những người điên ở vỉa hè Hà Nội. Bạn lấy những que tre đập vào thân cây một cách hồn nhiên mà đối với người đi đường rõ ràng là chập mạch. Tôi dừng lại bắt chuyện và đó là một hạnh ngộ với người điên – người trải nghiệm – người bước ra khỏi sự khuôn phép buồn tẻ mà ai cũng cho là điều bình thường.

Tôi dừng xe hỏi: “Người điên, anh từ đâu đến?”. Bạn chỉ tôi về một góc trà đá và đưa cho tôi xem các giấy tờ của mình. Bạn tên đầy đủ Muhammad Muhtar Aburaera tuy nhiên, tên gọi thân quen là Ja Link.

jalink-anh_3

 “Người điên” trên phố

Tiếng Anh của Ja Link hầu như không có mấy từ, chúng tôi bắt chuyện bằng tay chân. Link hào hứng trình diễn cho tôi xem các món đồ anh nhặt nhạnh trên vỉa hè như ống mút, quả bóng bay Doreamon xịt hơi, sau một hồi bạn đã chế biến để thành các nhạc cụ. Người đi đường tò mò nhìn anh như gã điên, có người thương cảm còn mua bánh, cho tiền. Tôi chia tay và ngỡ rằng không gặp lại ngoài việc để lại cho bạn một tấm danh thiếp lưu lại số điện thoại và địa chỉ cơ quan. Ai ngờ, ngày hôm sau, Link đã tìm gặp tôi để… xin việc. Chiếc xe đạp thân thương của bạn đã bị trộm mất trong khi ngủ ngoài công viên. Một đặc sản đậm đà khi hớ hênh tại Hà Nội, chốn phồn hoa ăn chơi nhưng có thừa trộm cắp.

wanderlusttips-ja-link-du-lich-phuot-1

Chuyến hành trình của Ja Link bắt đầu từ cuối năm 2014, xuất phát tại tỉnh Yogyakarta (Indonesia). Bạn khởi hành bằng xe đạp, rồi bắt thuyền đi qua các đảo, đến Singapore rồi bắt thuyền đến Việt Nam. Tôi xem nhật ký hành trình của Jal Link trên facebook thấy anh rời Indonesia với cái xe đạp full pack, đồ đạc ngon lành, đúng chất dân đạp đường trường, và rồi chuyến đi càng dài, đồ sẽ càng ít đi, như một quy luật tất yếu.

Tôi thấy Link đến Singapore, trông vẫn còn rất ngon lành, nhưng khi bước vào Việt Nam, trông chất khác hẳn. Bụi đời tan nát hơn. Nhưng riêng chuyện mất xe khi ngủ ngoài đường thì đúng là một sự mất mát, không chỉ vì giá trị của nó, mà còn là những kỷ niệm của người bạn đường chinh chiến. Tôi cũng đã có ý định tặng bạn chiếc xe của mình, nhưng bạn quyết định lên đường vô cùng nhanh và đột ngột, đúng chất của một kẻ lữ hành, hứng là đi.

wanderlusttips-ja-link-du-lich-phuot

jalink-anh_4

Trên đường đi qua cầu vượt để vào đường tàu số 4, ga Hà Nội, bạn còn nhặt được cái mũ xanh. Coi như là một niềm vui tinh thần bù đắp cho sự mất mát xe đạp. Tôi nhìn thấy ở Ja Link một sự lạc quan, ngây thơ của đứa trẻ – người có thể chìm đắm rất sâu với những thứ nhặt nhạnh được ở trên đường – những thứ liên quan đế ký ức và tuổi thơ của bạn. Một gã độc hành Đông Nam Á khó hiểu. Càng cố hiểu Ja Link, tôi càng nhận ra sự phù phiếm của những ham muốn chinh phục con đường, đỉnh núi hoặc là tốc độ. Tất cả sẽ trôi đi như bụi đường, tuy nhiên, nếu chúng ta có một tâm hồn mở rộng sẵn sàng đón nhận tất cả những sự kiện bất định của số phận, thì đi nghĩa là trưởng thành. Chúc bạn tiếp tục cuộc hành trình của mình với toàn bộ sự thơ ngây vốn có!

Songmoi.vn | Wanderlust Tips | Cinet

Trả lời