Giấc mơ Everest Base Camp

“Với tôi, Everest Base Camp là giấc mơ dang dở, nhưng mãi là một giấc mơ đẹp…”

Giấc mơ về một vùng đất huyền thoại

6Wanderlust-tips-giac-mo-Everest-Base-Camp-6
Một nhóm khách lữ hành trên đường trekking đến Everest Base Camp.

Ấp ủ giấc mộng Everest Base Camp từ lâu và tôi đã mơ được đặt chân lên vùng đất bất tử của những ngọn núi cao nhất thế giới, để được trải lòng mình với tất cả sự bao la của núi non đất trời. Và để nuôi giấc mơ kia tôi đã cố gắng miệt mài rèn thể lực suốt một thời gian dài, chuẩn bị sẵn sàng cho chuyến đi lớn đầu tiên trong đời.

Tôi chọn cho mình cung trekking từ Lukla đến Everest Base Camp (5.364m) – được coi là một nửa của “nóc nhà thế giới” Everest, khi về sẽ ghé qua hồ Gokyo Lake. Đây là một trong những cung đường được Lonely Planet và các trang web du lịch bầu chọn là 1 trong 10 cung đường trekking đẹp nhất thế giới, dài khoảng 115km với hành trình 15 ngày. Đây cũng là cung phổ biến, phù hợp với thời gian và thể lực của nhiều người. Bất cứ ai leo Everest từ phía Nepal đều phải trải qua cung này trước khi bắt đầu thực sự đặt chân lên Everest.

Trải nghiệm một trong những đường bay nguy hiểm nhất thế giới

1Wanderlust-tips-giac-mo-Everest-Base-Camp-1
Một máy bay chuẩn bị cất cánh từ sân bay Lukla.

Để bắt đầu hành trình trekking tôi phải bay từ Kathmandu đến Lukla – nơi được mệnh danh là một trong những đường bay và sân bay nguy hiểm nhất trên thế giới. Lúc đầu tôi cũng hoang mang lắm nhưng rồi lại tự trấn an bản thân.

Lukla là một sân bay nhỏ tại thị trấn Lukla, miền đông Nepal, ở độ cao 2.800m, một mặt là núi cao còn mặt kia là vực thẳm. Đường băng chỉ dài khoảng 800m và rất dốc, chỉ cần hạ cánh hoặc đi chệch đường băng một chút, hay gặp thời tiết mây mù là máy bay có thể đâm vào vách núi ngay lập tức.

Một thực tế là bầu trời nơi này thường xuyên có nhiều mây. Việc điều khiển máy bay chỉ dựa vào tầm nhìn nên phi công cần phải tính toán chính xác nhất có thể số lớp mây phủ trên đỉnh đồi hoặc đang trôi lên từ vực sâu. Đa số các chuyến bay đều được thực hiện vào lúc trời quang mây nhất. Có những ngày thời tiết ở thủ đô Kathmandu rất đẹp nhưng ở Lukla mù mịt thì 5 – 6 ngày sẽ không có chuyến bay nào tới Lukla. Và nếu không gặp may bạn sẽ phải ăn trực nằm chờ tới khi thời tiết khả quan.

Chỉ mất khoảng 40 phút bay từ Kathmandu tới Lukla và thời gian máy bay hạ cánh nhanh tới mức chỉ có thể tính bằng giây. Tôi còn nhớ cảm giác lần đầu nhìn thấy đường băng ngắn củn, tôi đã trừng mắt lên quan sát với sự căng thẳng đến tột cùng, tay nắm chặt sợi dây chuyền mặt bồ tát và thầm cầu nguyện máy bay hạ cánh an toàn. Để rồi sau 10 giây căng thẳng tôi cùng các hành khách như vỡ òa sung sướng và thở phào nhẹ nhõm.

Dù sao thì… được trải nghiệm một trong những đường bay nguy hiểm nhất thế giới cũng là điều thú vị, đáng thử một lần trong đời.

Chạm đến giấc mơ

Những ngày đầu trekking tôi bắt đầu nhận ra rằng Everest Base Camp không phải là đích đến quá xa vời và kinh khủng như mình từng nghĩ. Dù rằng bạn phải chinh phục rất nhiều con dốc cao và dài đằng đẵng nhưng đường thật sự không quá khó đi nếu bạn có thể lực và sự dẻo dai. Tuy nhiên, điều khiến tôi lo lắng là nhiệt độ quá ẩm và lạnh, mặt trời bỏng rát và lượng oxy thấp khiến cơ thể tôi trở nên dễ mệt mỏi vì chưa kịp thích nghi.

4Wanderlust-tips-giac-mo-Everest-Base-Camp-4
Phakding yên bình với những ngôi nhà nằm cheo leo bên vách núi.

Tôi không cố gắng đi nhanh mà chọn tốc độ di chuyển phù hợp với thể lực vì tôi được biết những người càng đi nhanh khả năng bị sốc độ cao càng lớn. Việc đi chậm đồng thời cũng cho tôi nhiều hơn khoảng thời gian tĩnh lặng để quan sát, ngắm nhìn mọi thứ theo cách của riêng mình.

Khung cảnh của những ngày đầu tiên hiện lên trước mắt tôi là một màu xanh đầy sức sống với những ngôi làng nhỏ dọc theo sông Dudk Kosi giữa những vườn cải vàng rực rỡ, khoai tây xanh mướt, những con đường mòn thơ mộng nằm vắt vẻo dọc sườn núi cao, những ngôi nhà nhỏ xinh nằm cheo leo bên sườn núi với những bậc thềm đầy hoa cỏ.

2Wanderlust-tips-giac-mo-Everest-Base-Camp-2
Những phiến đá lớn nhỏ khắc kín dòng chữ cầu nguyện của Phật giáo: “Om mani padme hum” xuất hiện rất nhiều nơi trên cung đường trekking.

Dọc hành trình tôi luôn gặp những phiến đá lớn nhỏ khắc kín dòng chữ cầu nguyện “Om mani padme hum” và những bức tượng có hình mắt Phật khiến bất cứ ai đi qua cũng cảm thấy yên lòng.

Những ngày sau khi lên độ cao hơn 3.500m, cảnh vật thay đổi rõ rệt. Vẻ xanh tươi nhường chỗ cho sự hoang sơ, cằn cỗi. Chỉ còn những bụi địa y khô khốc, núi tuyết sừng sững và những dòng sông băng trắng xoá. Dù vậy Himalaya vẫn khiến tôi mê đắm, ngẩn ngơ trước những ngọn núi tuyết vĩnh cửu đầy uy quyền như Ama Dablam, Thamserku, Taweche, Nuptse, Lhotse… Núi tuyết sừng sững thường thoắt ẩn thoắt hiện trong làn mây, rực rỡ dưới nắng khiến nó mang vẻ màu nhiệm và quyến rũ lạ kỳ.

7Wanderlust-tips-giac-mo-Everest-Base-Camp-7
Vẻ đẹp khoáng đạt bao la và uy quyền của những dãy núi tuyết trên Himalaya.

Những phướn cờ nguyện Lungta ngũ sắc phấp phới trong nắng bên cạnh những nấm mồ bằng đá cũng là những hình ảnh theo tôi suốt hành trình. “Người Nepal tin rằng những phiến cờ Lungta ấy sẽ cầu siêu cho linh hồn người đã khuất bay lên với trời, đồng thời mang lời cầu nguyện của họ lan tỏa khắp không gian.” – Janak, anh chàng guide tinh quái giải thích trước ánh mắt tò mò của tôi. Và mỗi khi đi qua những nấm mồ đá, tôi thường dừng lại, lặng lẽ nhặt những viên đá nhỏ xung quanh đặt lên những nấm mồ với lòng thành kính. Chưa bao giờ tôi cảm thấy từng viên đá kỳ diệu đến thế.

5Wanderlust-tips-giac-mo-Everest-Base-Camp-5
Những phiến cờ lungta ngũ sắc tung bay đem những lời cầu nguyện lan tỏa khắp không gian.

Suốt hành trình, tôi luôn nhận được nụ cười ấm áp từ những người porter mướt mát mồ hôi trong cái lạnh với câu chào “namaste” thân ái, được thấy những con bò Yaks lông dài thượt lạ mắt với những tiếng leng keng vui tai đang leo dốc, chốc chốc dừng lại để thở khiến ai nhìn cũng thấy thương cảm.

Những hình ảnh đối lập dọc hành trình đều như nhắc tôi rằng Himalaya không chỉ có thơ mộng, Himalaya còn có cái nắng chói chang bỏng rát, những gương mặt sạm đen rám nắng vì bức xạ mặt trời và nứt nẻ vì cái lạnh cắt da cắt thịt.

 Học cách đối mặt và chấp nhận rủi ro

3Wanderlust-tips-giac-mo-Everest-Base-Camp-3
Trạm dừng Gorak Shep

2 lần lạc đường lại chính là cơ hội cho tôi khám phá thêm địa điểm hay ho mà không phải ai cũng được thấy và nhờ vậy tôi học được cách xử lý các tình huống bất trắc.

Sốc độ cao là một trải nghiệm tôi sẽ không bao giờ quên trong đời. Tình trạng này đến và tiến triển thật sự khó lường. Tôi đã nắm chắc đích đến trong tầm tay. Vậy mà ngay tại trạm dừng cuối cùng của Gorak Shep (5.128m), chỉ sau 3 tiếng phát triệu chứng cơ thể tôi bước sang giai đoạn 3 của sốc độ cao, nhanh đến mức không ngờ. Và tôi buộc phải từ bỏ đoạn đường còn lại để hạ độ cao gấp trong màn đêm lạnh thấu xương.

Sau này, khi tìm hiểu kỹ hơn tôi biết rằng tình trạng sốc độ cao xuất hiện ở mọi lứa tuổi, mọi thể trạng. Triệu chứng ban đầu tôi gặp phải là nhức đầu nhẹ, thở gấp và dần trở nặng hơn dẫn đến tình trạng đầu nhức như búa bổ, buồn nôn, nôn mửa, sốt và mất ý thức. Những triệu chứng sẽ tệ hơn nếu tiếp tục lên cao. Khi đến giai đoạn buồn nôn và nôn mửa là bạn đã bước sang giai đoạn 3 của sốc độ cao. Giải pháp tốt nhất lúc này là hạ độ cao càng sớm càng tốt. Có thể bạn sẽ phải bỏ dở chuyến hành trình mơ ước nhưng hãy lắng nghe cơ thể của mình, bởi vì say độ cao có thể dẫn đến tử vong và điều này thật sự không đáng. Khi bước vào cuộc chơi cần phải dám chấp nhận. Một lời khuyên sương máu của tôi đó là hãy uống thật nhiều nước trong suốt hành trình. Dù đã được nhắc nhở là nên uống 4 lít nước/ngày, nhưng tôi đã không nghe theo. Và… tôi đã phải bỏ ngỏ ước mơ ngay trạm cuối của hành trình.

8Wanderlust-tips-giac-mo-Everest-Base-Camp-8
Với tôi, Everest Base Camp là một giấc mơ dang dở, nhưng mãi mãi là một giấc mơ đẹp… Và tôi đã ghi dấu tuổi 25 của mình như thế.

Lần cuối đứng từ một sườn núi cao chót vót ở Gorak Shep trước khi hạ độ cao trong tâm thế của một người bệnh yếu ớt, tôi thấy mình lọt thỏm giữa mênh mông núi non đất trời. Mắt nhòe đi, tôi nhận ra tôi của khoảnh khắc này thật nhỏ bé, yếu đuối và lạc lõng. Himalaya đã khiến tôi thấy mình đối lập là thế, mạnh mẽ can đảm nhất rồi cũng nhỏ bé yếu mềm nhất. Trên tất cả, tôi nhận ra một điều: Himalaya vĩ đại và chân thật. Himalaya đâu phải nơi nghỉ dưỡng, xinh đẹp, lãng mạn, dễ đi. Dù chưa chạm tới đích nhưng hành trình đã mang lại cho tôi nhiều trải nghiệm tuyệt vời về con người, cuộc sống và thế giới xung quanh.

Với tôi, Everest Base Camp là một giấc mơ dang dở, nhưng mãi mãi là một giấc mơ đẹp… Và tôi đã ghi dấu tuổi 25 của mình như thế.

Pamahu | Wanderlust Tips | Cinet