Mùa Xuân của những người đam mê xê dịch

 

Năm mới, xuân về, mỗi người đều có một kế hoạch đón Tết theo cách của riêng mình. Với những kẻ đam mê xê dịch, ký ức mùa xuân và những miền đất luôn hiện hữu. Chờ xuân sang, ta lại tới!

Lekima 3

Cách Hà Nội 200km với giao thông thuận tiện, Mộc Châu rất phù hợp cho chuyến đi ngắn ngày. Những ngày đầu Xuân, cả cao nguyên Mộc Châu được bao phủ bởi màu trắng tinh khiết của hoa mơ, hoa mận… khiến cho tôi cảm thấy thời gian như đọng lại.” – (Nhiếp ảnh gia Lekima Hung)

Thuy Tran - Annapura (1)1

Tôi luôn nhớ về những ngày mùa Xuân trên rặng Annapurna, Nepal, miền đất vẫn được mệnh danh là nóc nhà thế giới. Trên đỉnh Pool Hill cao 3210m, tiếng hát vang dội của chàng trai Tibetan đã làm tan chảy trái tim tôi, lời hát dân ca mang theo trong mình những mạch suối ngầm mạnh mẽ, những đỉnh núi tuyết cô độc vĩnh cửu, những cánh chim sải cánh trên nóc của đại ngàn và những ngôi làng hẻo lánh của người Sherpa can trường.

Để mùa Xuân nào, tôi cũng muốn được trở lại Nepal, uống một cốc trà Masala nóng bỏng và hái một bông đỗ quyên lộng lẫy như muốn đốt cháy cả mùa Xuân.” – (Phượt thủ Black Thủy Trần)

Mèo già - Bạch Mộc (1)1

“Mùa Xuân đến là lúc Tây Bắc tưng bừng muôn sắc hoa. Đây cũng là thời điểm tuyệt vời để ngắm những biển mây cuồn cuộn trên những đỉnh núi hùng vĩ của Tây Bắc. Tôi không thể quên chuyến chinh phục Bạch Mộc Lương Tử vào mùa xuân, khi được đi xuyên qua những khu rừng nở đầy hoa đỗ quyên, ngắm những giọt sương trên lá rừng, những tia nắng đầu tiên xuất hiện trên biển mây, được tự do tự tại giữa đất trời trên đỉnh núi cao và chiêm ngưỡng vẻ đẹp tuyệt mỹ của thiên nhiên.” – (Phượt thủ Mèo Già).

Jo Giang - ha Giang (2)

Tôi thường cùng gia đình hoặc bạn bè quay trở lại Hà Giang vào mỗi mùa Xuân, đi trên những con đường thân quen, có khi chìm trong sương sớm dưới làn mưa bụi bay bay, có khi là nắng hoa rực rỡ. Trở lại để được đón những tia nắng đầu tiên của một ngày mới trên phố cổ, ngắm những nụ cười trẻ thơ với ánh mắt trong veo phía sau hàng rào đá, hay chỉ là chút hồng trên má của lũ trẻ nơi đây. Đó luôn là những kỉ niệm đẹp để nhớ, để yêu, để vấn vương, để thôi thúc bạn quay về.” – (Nhiếp ảnh gia Josephine Hương Giang)

Y Tý - Hachi (1)1

“Y Tý quanh năm sương mù luôn rực rỡ mỗi độ Xuân về. Không khí trong lành với bản làng bình yên cùng những tán hoa mận, hoa đào rực rỡ thật dễ khiến du khách mê mẩn. Những ai chưa đến thì hằng ao ước, ai đã đến rồi thì luôn như bị thôi thúc muốn quay lại. Chỉ mất một đêm tới Sapa, thêm nửa ngày với những cung đường đèo uốn lượn là bạn đã chạm vào vùng đất được mệnh danh là thiên đường của mây – Y Tý rồi đấy. Ngoài ra tại Y Tý, ai yêu thích leo núi lại có thể thử cảm giác chinh phục với đỉnh cao Lảo Thẩn – một ngọn núi mới do chính Hachi khai phá gần đây.” – (Phượt thủ Hachi8)

SansanLe1

“Năm ấy, tôi có một mùa Xuân vàng rực rỡ. Ở miền sơn cước xa xôi xứ người, nơi vắng bóng những chiếc xe hiện đại, chỉ có chiếc ga xép nho nhỏ ẩn mình trong sương, nơi cái lạnh khẽ len lỏi vào từng da thịt, vậy mà tôi vẫn thấy thật ấm áp bởi sắc vàng óng ả của cả một miền miên man những cánh đồng cải đang vào vụ. Có lẽ, dù đi đâu về đâu, tôi cũng không quên buổi trưa hôm ấy – nhâm nhi một tách trà nóng hổi, nếm một chút mật ong thiên nhiên và đắm mình giữa một biển vàng của hoa cải và nắng xuân.” – (Biên tập viên Sansan Le)

Lộc - Đà Lạt (2)

“Đến Đà Lạt, tôi thích ngồi nhâm nhi ly cà phê nóng thơm nồng ngay hồ Xuân Hương và ngắm dòng người qua lại, chiêm ngưỡng cảnh sắc phố thị dần chìm trong ánh đèn đêm. Xuân về, thành phố ngàn hoa quyến rũ tôi bởi những con đường, ngõ phố rực sắc hoa anh đào, những thắng cảnh đẹp hòa quyện trong tiết trời mát mẻ vào trưa và se lạnh khi đêm về cùng các món ăn đặc sản nóng hổi trong chợ Âm Phủ.” – (PV tự do Lê Xuân Lộc)

Yem - Ấn Độ (1)1

“Khoảng thời gian khi tôi đặt chân đến Bodhgaya (Bồ Đề Đạo Tràng), được đứng dưới bóng cây Bồ đề linh thiêng nơi Đức Phật đã giác ngộ không bao giờ phai mờ trong ký ức. Những ngày đầu xuân ấy, tôi đã có một chuyến đi dài ý nghĩa đến vùng đất xa xôi này để được chiêm bái và tỏ lòng thành kính. Những bước chân nhẹ bẫng và tiếng chú nguyện khe khẽ của những người hành hương làm không gian vốn đã vô cùng linh thiêng nơi này càng trở nên trầm mặc. Tôi hòa vào dòng người bất tận, bắt đầu bước những bước đầu tiên quanh cây bồ đề. “Om Mani Padme Hum”…” – (Phượt thủ Yếm)

Lam Linh | Wanderlust Tips | Cinet

Trả lời